A là mối tình đầu của e và e cũng là mối tình đầu của a, yêu nhau từ cấp 3 đến hết đại học được 4năm rùi.Trải qua bao nhiêu khó khăn,gia đình ngăn cấm ,khó khăn cs sinh viên...vẫn vượt qua đều đều.Cứ nghĩ sẽ chẳng có j làm ty của mình bị sứt mẻ..vậy mà vì 1 chút say nắng a lừa dối e..E đã khóc hết nước mắt,đã tha thứ và đang cảm nhân được ty a dành cho e nhiều hơn cả e dành cho a.Nhưng bản thân chưa đủ lòng vị tha khi nghĩ đến quá khứ, đến nỗi đau a mang lại cho e.E dằn vặt bản thân e,dằn vặt cả a.e đã tự nhủ k được như vậy nữa nhưng rùi vẫn vậy :))


Hôm nay e lại nhắc lại,a nói rằng k muốn nhìn thấy e như vậy,k có a e sẽ buồn nhưng chỉ 1chút rùi hết..A đâu bít có hay k thì e cũng mãi buồn như vậy.Mọi người xung quanh nói rằng e thật mạnh mẽ,nhưng chỉ có a mới nhìn thấy sự yếu đuối ấy trong con người e.


E cũng đã nói khi nói từ chia tay nghĩa là đã suy nghĩ thật kỹ,sẽ k níu kéo j hết.Nhưng e muốn níu kéo a, vì e yêu a..vì yêu a nên e k thể quên được nỗi đau a gây ra cho e.


Nhưng e bít sẽ lại k chia tay.