Mình chia tay trong 1 ngày rét buốt tháng 11, khi mà cơn gió mùa đông bắc ghé qua. Mình cùng ngồi trên ghế đá công viên gần nhau gang tấc mà như xa cách nghìn trùng, trái tim em lạnh ngắt nói những lời trái với lòng mình, rằng a hãy xa em để cả 2 có 1 tương lại HP hơn và rằng em sẽ tìm thấy 1 người khác ngay khi chia tay a :). Nhanh quá vậy là đã 2 năm xa nhau, giờ đây a đang HP bên 1 ng con gái khác còn e vẫn luẩn quẩn trong chính cuộc sống cua mình mà chưa thể tìm dc 1 bến đỗ bình yên, em đã tự nhủ lòng sẽ phải cho a thấy em sẽ luôn HP nhưng em vẫn chưa làm dc.


Mình yêu nhau khi còn là SV và kết cục của những mỗi tình thời SV luôn là ra trường mỗi ng 1 nơi, e và a cũng ko phải ngoại lệ!! a từng nói với em nếu mình chia tay mà em ko thể quêm dc a thì hãy đem hết kí ức về a nhốt lại và vứt vào nơi tối tăm nhất của đáy lòng và đừng bjo lôi ra nữa, như vậy e sẽ bớt khổ.


2 năm qua em đã làm theo nhưng đôi khi e thấy cô đơn em lại lôi " hộp đen kí ức" có a trong đó ra ôm lấy nó và nó cho e 1 cảm giác bình yên 1 cách kì lạ, như thể nó là nơi duy nhất ko cái j có thể xâm phạm được, rồi ngay hôm sau em lại tiếp tục mang nó cất giấu thật kĩ để trở lại cuộc sống của e, ko bjo có a trong đó. Nếu cho e lựa chọn lại em vẫn sẽ quyết định rời xa a vào cái ngày đông đó, vì e biết mình ko thể đem lại HP cho a.


hãy sống HP nhé!! người yêu cũ :)