hôm nay em gặp chuyện vô cùng bực mình (nói chính xác là sợ hãi). 1 thằng con trai sn 87 mà lại có văn hóa ứng xử kém ntn (muốn cho nó một trận cho nó khôn ra, xin lỗi mọi ng em bực mình quá)


em quen anh ta trên zalo đc 2 ngày. chỉ nhắn vs nhau đc vài tin gọi là bông đùa thôi. chả có cái gì nghiêm túc trong những tin ấy cả.em chưa bao giờ tin zai qua những dòng tin,chat. qua cách nc thì cảm nhận là hắn cũng ko có điểm gì hâm hay ngu cả. 2 đứa biết tên nhau nhà cách nhau 2km. em chỉ cho biết chung chung thôi chứ ko rõ cụ thể. sđt chưa. facebook chưa .hắn biết mặt em qua cái ảnh avatar con em thì chưa (mà cũng chả cần biết làm gì cho nặng bộ nhớ ).


trưa nay, hắn biết em có ở nhà, chả hiểu trời xui đất khiến thế nào hắn phóng xe đến nhà em. tìm đc chính xác nhà em là cũng giỏi.khu em ở khá lớn chia ra làm 2 xóm, riêng xóm em có 4 cô cùng tuổi tên trùng nhau,chưa tính các các tuổi khác.


hắn gặp bố em ở dưới sân và bố em đã gọi điện thoại kêu em xuống. nhưng em đang dở việc trên tầng 3 nên không nghe máy. bố em vào nhà gọi và em có thưa "dạ" rõ to. nhà em vang nên ở ngoài nghe rõ hơn trong nhà í, chắc chắn hắn biết em có ở nhà. em xuống tầng 2 thì lại gặp mẹ bảo là có thằng nào muốn gặp,em còn hỏi lại mẹ em mấy lần ( xưa nay ngoài mấy thằng học cùng thì em chưa bao giờ cho trai lạ về nhà cả) bố mẹ cũng đc phen sững ngừoi. em đi xuống đc vài bước thì nhìn thấy nửa chiếc xe máy màu xanh. linh cảm có chuyện ko hay em quay lại tầng 3 và gọi điện cho bố bảo anh ta về đi con ko có nhà.


bố em đã nói hết lời rồi mà cái thằng chập này ko về cứ đứng lù lù trước cửa nhà ng ta 15 phút mới chịu đi. lúc đó là giờ nha e chuẩn bị ăn trưa, khỏi phải nói em hoảng loạn như thế nào. dù có vài ng như thế nhưng em cũng đoán đc anh ta.em đã nói rõ quan điểm của em ,dù lởi lẽ có hơi khó nghe nhưng em ko chửi bới hay xúc phạm gì cả. hắn cũng xin lỗi và hứa là ko đến nhà em nữa nhưng em chỉ sợ hắn rình ở ngang đường thôi.biết là ng ta chả dám làm gì mình nhưng vẫn hãi lắm.


bố mẹ cứ tra hỏi em thằng đó là thằng nào, nếu ko có gì mời ám thì tại sao lại ko muốn gặp.bố mẹ rất bất ngờ là tại sao em lại quen vs 1 thằng như thế.ra ngoài thế nào thì không biết nhưng ở nhà bố mẹ tự hào về em lắm từ bé đến lớn không phải lo lắng chuyện gì cả.theo lời bố em kể thì thằng này dáng thì đc nhưng nhìn mặt mũi tổng thể thì chả có gì phúc hậu (hành động như thế lấy đâu ra mà phúc hậu) .bố mẹ e cũng đc trận cừoi là bố e vừa bảo vs hắn là em có nhà đợi tí nó xuống giờ, lại nghe tiếng em thưa rõ to, lát sau bố lại phải bảo không có nhà. :))


đó là thằng thứ 2, còn thằng thứ 1 là chuyện xảy ra 4 năm rồi. không quen nhau qua mạng mà chỉ vô tình gặp ngoài đường nói vài câu. anh ta cứ nài nỉ xin sđt. nể quá vì lúc đó đông ng em cũng cho. về nhà nhắn vài hôm thì mời em đi cà phê. ừ thì đi. nhưng em đi vs 2 đúa bạn nữa. em thì thíc con trai chững chạc, nhanh nhẹn, quyết đoán còn thằng này nói năng lí nhí, kể bao nhiêu là thứ mặc dù chả ai hỏi, đi đứng thì ẻo lả chẳng giống 1 thanh niên sn 89 gì cả. (lúc đó em 18t mà đã biết thic các a chững chạc rùi đấy chị em à :D chứ mấy thanh niên trắng trẻo non non la em chả thấy thíc gì hết.)


về nhà hắn cứ nhắn rồi gọi điện liên tục làm em vô cùng bực mình. em ko nhắn lại ko nghe máy thì cũng phải hiểu là em ko muốn tiếp tục rôi chứ.cứ làm phiền ng ta. và hắn dọa em là nếu ko ra gặp thì hắn sẽ vào nhà (hắn biết e ko thic dẫn trai lạ về nhà mà bố mẹ em lại rất nghiêm khắc nữa). em nhớ có nhắn 1 câu là "nếu anh thíc thì anh cứ vào tôi không tiếp".(ban đầu thì em xưng là em về sau thì xưng là tôi viết vô cùng rõ ràng có dấu đầy đủ mà hắn vẫn lì đòn thật) và đúng là tối hôm đó hắn vào thật,mẹ em đã tiếp chuyện hắn,ngồi uống nước đàng hoàng (tất nhiên là trc khi hắn vào em đã làm công tác tư tưởng vs mẹ em rồi) ngồi dai khinh khủng khiếp em phải gọi thằng em họ ra giải vây chứ không còn chán đã về. mẹ em cũng chả ưng anh ta ở điểm gì.


vài ngay sau đó hắn cứ liên tục nhắn tin gọi điện dọa là không ra gặp thì sẽ rình em ở ngang đường vì đã nắm đc giờ giấc em đi học. em cung sợ lắm. đùa làm sao đc vs những thằng liều như thế. em phải bảo ng nhà đưa đi đón về. thằng này cứ nhắn những cái tin " anh nho e nhieu lam...e co biet a dang khoc vi e khong....a khoc rat nhieu....". ôi cái thằng điên, hâm. càng nói như thế thì em càng ghét. chả có gì cũng khóc.gặp có 2 lần mà cũng thế nọ thế kia. thế sau này sảy ra sóng gió hay phải gánh vác chuyện lớn cũng khóc lóc yếu đuối chắc. em cực ghét những ng như thế


các bạn nữ chú ý những kiểu quen qua mạng nhé, đừng tin vào những tin nhắn,dòng chát hài hài hay hay mà cảm động siêu lòng nhé (nó chỉ nói lên kinh nghiệm tình trương của anh ta thôi) kể cả xem ảnh trên face cũng vậy.đừng tin. theo mình muốn đánh giá 1 con ng chưa gặp ngoài đời lần nào thì phải thông qua giọng nói. phải gọi điẹn nhiều vào. thông qua giọng nói có thể đoán đc phần nào tính cách,lối sống của anh ta, xem trong cuoc noi chuyen anh ta có tôn trọng mình không, có phải là ng suy nghĩ chín chắn không rồi mới quyết định abc gì đó !