Chào các chị.Hôm nay e phải phiền đến các chị đây.Hy vọng các chị sẽ giúp e đc phần nào.
VC e cưới nhau gần 2 năm rồi,đó là kết quả của 1 TY đẹp và lãng mạn,ai cũng bảo 2 đứa thật hạnh phúc.Vâng,e rất tự hào về điều đó.Chưa bao giờ e thấy phiền lòng hay có 1 điểm gì có thể trách cứ chồng e đc cả.A ấy rất yêu,hiểu và chiều e.Bên a ấy e thấy mình đc che chở bởi 1 bờ vai vững chắc.Cuộc sống có lẽ mãi là màu hồng nếu ko có chuyện xảy ra cách đây nửa năm.
Sau khi cưới,do đặc thù cviệc a ấy đc cử đi ctác ở 1 chi nhánh cách nơi ở 600km.Mới cưới đã phải xa nhau là điều chẳng ai muốn nhưng vì cviệc có nhiều triển vọng cho tương lai của a nên e cũng bằng lòng để a ấy đi.Hằng ngày bọn e vẫn thường xuyên nhắn tin,gọi điện động viên nhau nên cũng ko có cảm giác xa nhau là mấy.Với lại cứ tranh thủ đc nghỉ hôm nào là ấy lại bay ra ngay với e.Có hôm hơn 10h đêm rồi nhớ nhà,nhớ vợ quá a ấy bắt xe ra ngay với e mà chẳng đợi đến ngày hôm sau.Bạn bè thỉnh thoảng trêu đùa rằng e phải cẩn thận,để chồng đi xa như vậy có ngày mất như chơi.E chỉ cười vì rất tin tưởng ở chồng mình,tin vào TY mà a ấy dành cho e.E cũng giống như các mẹ khác ở diễn đàn,đều tin rằng chuyện đó có thể xảy ra với ng khác chứ còn chồng mình thì chắc chắn KHÔNG!Cuộc đời chẳng ai nói trước đc điều gì.Khi a ấy hoàn thành cviệc và trở về với e,e cũng ko thấy 1 điểm nào thay đổi ở chồng mình cả.a ấy vẫn rất quan tâm đến e,đặc biệt trong thời gian này e đã có thai hơn 2 tháng.Khi cty cử a ấy đi ctác ở 1 tỉnh khác,a ấy đã từ chối để ở nhà chăm sóc e(đồng nghĩa với việc nhận quyết định nghỉ việc)VC e ở riêng nên a ấy ko muốn e ở nhà 1 mình lúc mang bầu.Nói như thế để các chị hiểu rằng giữa cviệc và gđ thì a ấy sẵn sàng chọn e rồi,a ấy luôn nói e và con là tất cả đối với a ấy.E thật hạnh phúc khi có ng chồng như vậy.Nhưng a ấy đã làm e SHOCK vào ngay ngày đầu năm này.Sự thực là a ấy đã lừa dối e,thật phũ phàng khi e phát hiện ra điều đó.E cũng ko biết a ấy có thể giữ kín chuyện này đến bao giờ nếu e ko tình cờ cầm điện thoại của chồng và đọc đc những dòng tin ấy.Đất trời như sụp đổ trước mắt khi biết chồng có quan hệ với 1 cô gái khác và cô ấy cũng đang có thai!(sau e 1 thời gian).Chẳng nói các chị cũng hiểu đc tâm trạng của e lúc đó ntn,các chị cũng là phụ nữ mà.Rất may là e giữ đc bình tĩnh mà ko làm ầm lên,vì lúc đó 2 vc đang về nhà ngoại.Chuyện chỉ có 2 vc biết thôi.A ấy đã cầu xin sự tha thứ của e,và nói rằng đó chỉ là do 1 phút ko làm chủ đc bản thân.Con người mà e vẫn tự hào là đầy bản lĩnh,biết dừng lại đứng lúc và luôn làm chủ mình trong mọi hoàn cảnh lại như thế đấy.Thực sự e ko thể chịu đựng nổi ý nghĩ chồng mình lại chung chạ với ng đàn bà khác.E đã nghĩ đến chuyện ly dị,nếu như ko có cái thai trong bụng chắc e làm đc điều ấy dễ dàng lắm.Đằng này con e ngày 1 lớn,nó có tội gì đâu cơ chứ?E ko muốn nó lớn lên trong sự thiếu vắng tình cảm của ng cha.Liệu nó có trách cứ gì e ko?E đã sống trong sự dằn vặt:tha thứ hay ko tha thứ?Giữa 1 bên là con và 1 bên là sự ích kỷ của chính bản thân mình.Cuối cùng thì e chấp nhận tha thứ,tất cả vì con e,và vì trong e vẫn còn tình yêu.TY trong e đã chiến thắng sự thù hận,tuy rằng nó đã để lại trong lòng e 1 vết sẹo lớn mà e sẽ phải mang theo suốt đời.E yêu cầu a ấy phải giải quyết dứt điểm với cô gái kia.Thực sự là e cũng ko biết làm thế nào,vì a bảo cô ấy ko đòi hỏi gì ở chồng e cả.Khuyên cô ấy đi giải quyết cái thai thì e ko nỡ,mà cứ để như vậy thì...E đã nói chuyện với cô ấy qua điện thoại,chỉ biết bảo cô ấy dừng lại để lo cho tương lai của mình,cô ấy còn rất trẻ,cuộc đời còn dài mà đừng xen vào cs của vc e nữa.E thấy cô ấy đáng thương nhiều hơn là đáng trách nên khi cô ấy bảo thỉnh thoảng muốn nói chuyện với e,e cũng đồng ý.
Chuyện chỉ có vậy.e nói rằng tha thứ cho chồng nhưng lòng thì ko thể nào quên sự mất mát ấy.Lòng e vẫn nhói đau mỗi khi nghe những chuyện tương tự như vậy.Về chồng e,a ấy cũng hoàn toàn ko liên lạc với cô gái kia nữa.Thỉnh thoảng cô ấy có nhắn tin cho e thôi,nhưng hôm qua có 1 việc xảy ra làm e băn khoăn mãi.Số là 2 vc đang đi siêu thị mua đồ thì a ấy có điện thoại,a ấy ko nghe mà tắt đi nhắn tin lại.Điều đó làm e hơi nghi ngờ vì chẳng có việc gì bí hiểm đến mức ko thể nghe trc mặt vợ đc cả,mà lúc đó cũng chẳng phải là ồn ào gì.Đến tối khi a ấy đi ra ngoài,e có cầm đến máy để xem ai gọi đến thì thấy số đã bị xoá rồi.Xem tin nhắn gửi đi thì cũng đã xoá.Rât may là trong màn hình soạn tin vẫn còn dòng tin ấy:"A đang bận,ko ra đc đâu.Để khi nào e ra thì mình đi".Các chị sẽ nghĩ ntn về dòng tin ấy,về người nhận tin ấy?Liệu có phải là cô gái ấy?Ko hiểu sao e cảm nhận đc 1 điều gì đó rất gần gũi,giống như vc nhắn tin cho nhau vậy.Sau đó 1 lúc thì lại có điện thoại. a ấy lại ko nghe và điệp khúc vẫn như cũ..
Các chị bảo e phải làm gì bây giờ?Gỉa sử cô gái ấy ra gặp chồng e và yêu cầu a ấy có trách nhiệm với con cô ta thì sao?Chấp nhận hay ko chấp nhận đứa con riêng ấy?E cũng chẳng muốn nghĩ nhiều làm gì để ảnh hưởng đến con e nhưng ko nghĩ ko đc.Sao số e lại khổ thế cơ chứ?Muốn thanh thản cũng ko xong.Liệu e có yếu đuối quá ko?