Em k biết viết tiêu đề gì nên viết đại thế. Em đang ở trong trạng thái mà chắc ai cũng một lần trải qua, đó là thất tình.
Em và anh quen nhau khi du học. Ban đầu là ở chung ktx còn h đã chuyển ra ngoài ở chung. Tuy nhiên giữa bọn em k xảy ra bất cứ ch j hết vì anh đã cam kết sẽ giữ gìn cho em, và anh đã làm như thế. Anh trc h là công tử bột, chả biết làm j, nhưng khi ở chung em bảo j anh cũng làm dù bừa bộn và nhiều khi ở bẩn phát sợ. Nói chung dù em cũng k xác định j vs anh vì một ng ở nam một ng ở bắc, r anh còn tính về nc sớm hơn em, nhưng con gái mà, đôi khi vẫn mơ mộng về một gia đình nhỏ. Nhưng tất cả đã kết thúc cách đay gần tuần khi em phát hiện thực chất anh đã có người yêu ở VN hơn 2 năm. Hai ng rất thân thiết và cũng đã ra mắt gia đình nhau.
Tới lúc này em mới hiểu tại sao hầu như anh giữ bí mật với em, pass j của anh em cũng k biết, khi anh nc vs ai đó hoặc đọc j đó nếu thấy em tới gần là tắt. Trong lòng em vốn đã nghi ngờ nhưng thực sự khi ch vỡ lở em vẫn ngã quỵ.
Khi em hỏi, anh chẳng chối quanh co và thừa nhận tất cả. Anh cũng nói nhờ có em mà anh mới vượt qua những ngày tháng ở nơi này. Thế đấy. Em chỉ là một kẻ thay thế và là đứa để anh dựa dẫm vào. Em đã khóc rất nhiều, những ước mơ của em, ảo tưởng của em đều vỡ tan. Những lời anh nói cũng khiến em hiểu, đối vs anh ng con gái đó vẫn là quan trọng nhất.
Với cái vị thế này em hoàn toàn có thể tìm cách để lôi kéo trái tim anh thuộc hẳn về mìh nhưng em quyết địh từ bỏ, bởi em luôn tâm niệm 1 điều: cùng là phụ nữ thì trước tiên phải yêu thương lấy nhau vì sinh ra là phụ nữ đã khổ r. Em đau 1 nhưng nếu chị ấy biết chắc còn đau gấp trăm ngàn lần. Vậy thì coi như em và anh k có duyên là xong.
Em nói chúc anh hp, khuyên anh đừng lừa dối chị ấy nữa mà lòng em đau như bị ai xé. Chỉ cần nghĩ tới những lời họ nói ch vs nhau thân thiết, nghĩ họ vẫn hp còn em phải đau khổ mà em k thể đứg dây đc. Em đã dặn lòng đừng nghĩ thế nữa nhưg tại sao mãi k thể làm được. Em biết em phải làm j nhưg em lại chẳng làm được. Em cứ khóc r lại ngủ r lại tỉnh dậy, nhìn căn phòng dần tối đi mà nỗi cô đơn lại tiếp tục xâm chiếm. Em viết lên đây nhũngw dòng này một phần muốn giải toả cảm xúc, một phần hi vọng có thể đc nc vs mọi ng cho vơi bớt nỗi cô đơn. Vì ở nơi xứ lạ này ngoài anh em chẳng còn ai để bám víu. Nếu mng đi ngang có đọc thì để lại vài lời nhắn để em có động lực vượt qua thời gian này. Em cảm ơn rất nhiều.