Em quen anh đã được một năm. Anh 21 tuổi còn em 27 tuổi. Trước khi chấp nhận tình cảm của anh. Chúng em đã từng xem nhau như bạn bè thân thiết, như chị em. Có chuyện gì cũng tâm sự cùng nhau. Đến một lúc chúng em yêu nhau lúc nào không hay? Nhưng em không dám chấp nhận tình cảm của Anh. Vì trước đây em đã có 1 lần bị tổn thương vì yêu 1 người nhỏ tuổi hơn. Tôi sợ phải một lần nữa lặp lại vết xe đổ ấy. Nhưng chính sự chân thành của Anh đã cảm hóa được trái tim em và em đã chấp nhận tình cảm của Anh.
Em và anh đã có những ngày tháng thật hạnh phúc bên nhau. Anh rất chiều em. Đôi khi em cũng làm anh buồn vì tính ngang bướng và đôi khi bất cần của em. Em cảm thấy mình đã tìm được người đàn ông của đời Mình và chúng em đã vẽ ra viễn cảnh về 1 mái nhà và những đứa trẻ.
Em đã dẫn anh về ra mắt gia đình em. Gia đình em chấp nhận Anh và cũng rất quý mến anh vì họ tôn trọng quyết định của em. Nhưng khi em về quê anh ấy chơi vì anh ấy kể về em cho ba mẹ anh ấy rất nhiều (quyết định sẽ cưới em) nên ba mẹ anh ấy cũng muốn gặp em. Khi gặp, ba mẹ anh ấy rất quý mến em. Nhưng khoảng một thời gian sau đó, anh ấy nói với em rằng, mẹ của anh ấy không chấp nhận em chỉ vì
Sau chuyện đó trở đi, Anh và em vẫn tiếp tục quen nhau. Nhưng giữa chúng em đã bắt đầu nảy sinh vấn đề. Thường xuyên gây nhau và rồi lại huề nhau. Em cảm thấy Anh đã thay đổi. Vấn đề nặng nề hơn từ lúc anh bắt đầu đi làm. Anh không có thời gian dành cho em nữa vì tính chất công việc,anh nói em phải thông cảm cho Anh. Vì anh mới đi làm chưa quen với giờ giấc và đi làm về anh chỉ muốn nghỉ ngơi, không muốn đi đâu nữa. Nhiều khi em vẫn thấy anh online Facebook, chat, chơi game… Nhưng khi em gọi điện thoại cho anh thì anh nói là mệt và muốn đi ngủ. Em thắc mắc thì anh nói em“sao không cho anh tự do, cứ dồn nén anh như thế? Sao cứ bắt anh phải ở bên canh em hoài? Anh còn phải có thời gian cho bạn bè và các sở thích khác của anh, tại sao em cứ bắt anh là quen em, anh chỉ được quyền có em thôi?”. Nhưng thật sự cả ngày em sợ làm phiền tới công việc của anh, Em đợi đến sau khi anh đi làm về tôi mới gọi điện thoại hỏi thăm anh. Nhưng anh lúc đó lại nói là em kiểm soát anh. Nếu em không gọi điện thoại hay nhắn tin cho anh trước thì có thể 5-7 ngày thì anh mới nhắn cho em 1 tin nhắn hỏi thăm.
Và Gần đây là anh nói với em rằng là giờ ba mẹ anh ấy bắt anh ấy phải về quê và đi sỹ quan. Mục đích là trong thời kỳ đi học sỹ quan sẽ chia cắt em và anh (Anh nói theo quy định học sỹ quan thì trong 3 năm sẽ không được lấy vợ). Và Anh còn nói ba anh nói từ trước tới giờ ba mẹ anh đều chiều theo anh nhưng lần này anh cần phải nghe theo ba anh nếu không ba anh sẽ tự vẫn.
Anh nói với em rằng “thôi chúng ta tạm thời chia tay vì anh không còn đường lui nữa. Anh thà mất em, thà để cả 2 cùng đau khổ chứ không thể bỏ ba mẹ anh được, không muốn mang tôi bất hiếu.” Anh chờ lấy được bằng tốt nghiệp Đại học ( còn 1-2 tháng nữa anh sẽ lấy bằng ) thì sẽ về nói với ba mẹ anh một lần nữa. Nếu họ không đồng ý, anh đành chia tay em và mong tôi đừng tốn thời gian vì anh nữa. Vì anh cảm thấy không có tương lai với em.
Khi biết chuyện này, em đã nói với Anh là em sẽ cùng anh đối đầu vấn đề này, em còn nói nếu muốn học sỹ quan thì tôi sẽ đợi anh 3 năm nữa. Anh nói rằng đừng tốn thời gian vì anh nữa, 3 năm nữa anh không chắc lúc đó còn yêu em. Anh Mong em hãy tôn trọng quyết định của Anh, Yêu là một chuyện nhưng được ba mẹ chấp thuận là chuyện khác.
Hiện tại em cảm thấy rất thất vọng vì anh, Vì sao anh gieo cho em rất nhiều hy vọng rồi chính anh đã dập tắt hy vọng của em. Tại sao anh không cùng tôi đối mặt với vấn đề ba mẹ anh mà anh đã muốn buông tay em. Anh rõ ràng biết em đã có một vết sẹo trong lòng nhưng tại sao chính anh lại một lần nữa cứa vào vết sẹo của em.
Giờ em phải làm sao? có nên tiếp tục tình cảm này hay không??? Thật sự Em rất yêu anh, Em không muốn mất anh. Trong những ngày này em cứ nhắn tin và goi điện thoại cho anh, không trách móc thì cũng muốn anh cho em biết lý do thật sự tại sao anh chia tay em. Nhưng anh lặng im và chỉ nhắn tin với em rằng, đừng nhắn tin nói với anh những lời khiến cả 2 đau lòng nữa, anh xin em hãy tôn trọng quyết định của anh, đừng làm anh mệt thêm hay muốn anh chết em mới vừa lòng???
