Hôm nay, thật sự em rất buồn, em không biết phải làm thế nào để giúp đc em giải thoát được mọi suy nghĩ đang bay vèo vèo trong đầu em, có lẽ sau khi anh chị đọc xong những gì em đã viết bên dưới, có thể anh chị sẽ trách móc em như những người bạn của em đã nói, nhưng anh chị hãy cho em một lời khuyên tốt nhất nhé!
Em đang quen ng yêu em đã được hơn một năm rưỡi, bản thân em là một ng rất ít cảm xúc với đàn ông, khi gặp anh, em cũng nghĩ chỉ là tình cảm vớ vẫn vui vẻ thôi, nhưng anh ấy thì thương em, gần đến 5 tháng quen nhau, em mới chợt nhận ra em còn nhiều thứ phải làm hơn và tình cảm của em cũng không xác định chính chắn, e đã nhắn tin chia tay với anh, em bảo là em ko có tình cảm gì với anh dù em đã cố gắng rất nhiều, lúc đó, a ấy chỉ xin gặp em 1 lần cuối, em gặp anh ấy, anh ấy buồn lắm, năn nỉ và nói rất nhiều, nhưng anh ấy bảo nếu em quyết định như thế thì a ấy đành chấp nhận, nếu có thể em hãy cho anh ấy 1 cơ hội, em sợ ng khác đau buồn lắm nên em đã đồng ý, kết quả là 5 tháng sau em đã thương anh ấy, và tình cảm ngày càng gia tăng.
Có 1 điều mà đứa bạn thân em đang chửi em và ép em phải tránh xa anh, những tháng đầu( khoảng 4 tháng ) từ khi em nhận lời wen a ấy thật sự, anh ấy đi làm ở FPT, lúc đó đi chơi hay đi ăn, có khi anh ấy trả, có khi em trả, nhưng sau 1 thời gian, có 1 sự hiểu lầm gì với sếp mà anh ấy đã nghỉ làm, anh ấy trụ đc 1 thời gian, time sau cho đến hiện nay, những chi phí đi chơi em đều chịu đến 90% nhiều khi em còn cho a ấy mượn 1 số tiền nữa ,đứa bạn em nó biết, nó la em nhiều lắm, nó bảo em ngu, em bị lợi dụng mà ko biết, nhưng thật sự em thương anh ấy nhiều lắm.
Anh ấy đã dẫn em về nhà gặp ba mẹ, ông bà, cô bác và các anh chị em xa cũng như gần gần, thật là gia đình anh ấy không khá giả, ba mẹ phải làm nhiều thứ để kiếm sống, anh ấy nghỉ làm gần 9 tháng nhưng gia đình ko biết, vẫn chu cấp tiền học av cho đứa em út, và đóng tiền đt bàn và tiền điện, chính những điều đó, những khi đi chơi em đều hay tự trả tiền, nhà em ko giàu có, những xa ba mẹ từ nhỏ, em đã sống tự lập và buôn bán online nên cũng có chút tiền ra vào.
Những lúc đi chơi, anh ấy hết tiền, anh ấy biết em có tiền nhưng ko bao giờ đòi hòi gì cả, ko đòi ăn uống hay đi chơi, yêu cầu gì cả ! tại em thương anh ấy nên em mới làm như vậy, em cũng đã khuyên anh ấy đi tìm việc, có những buổi trưa đi học về nắng nhưng em cũng quyết tâm đi tìm việc cùng anh, cũng có nhiều công ty gọi, nhưng tất cả anh ấy đều không chịu làm vì ko đúng việc , có lúc em buồn, ko phải vì anh ấy ko có tiền để trả tiền cho em, nhưng em muốn anh ấy đi làm và bớt suy nghĩ chuyện gia đình ( ba mẹ anh ấy từ nhau đã lâu) , nhưng bản tính đàn ông, cái tôi to lắm, nhiều lúc cũng cãi nhau, giận nhau vì chuyện đi tìm việc... có cty ở q10 gọi đi làm, e bảo là cty gần chỗ em học, a làm ở đó tiện quá rồi, anh ấy bảo nếu em vui thì anh sẽ làm, nhưng anh làm đc 3 ngày thì e thương quá, a học IT nhưng phải đi nắng quảng cáo sản phẩm :Sad:... tiếp theo là 1 cty hàn quốc cũng về lĩnh vực IT, làm đc 1 thời gian thì cty phá sản.... nghỉ làm tiếp...
Có một điều, a ấy và em đã làm chuyện đó rồi, thật sự lúc này em cũng chưa hối hận gì cả vì em rất thương anh ấy, anh ấy cũng ko ép em, sau một thời gian dài em đã đồng ý, vì thật sự lúc này em cũng nghĩ anh ấy yêu em chứ ko như các bạn em nói rằng em bị lợi dụng.... ( cái này thì a ấy cũng thú nhận với em là có dụ em một chút)
Dạo này, a ấy ít quan tâm đến em, em bị đám bạn nói lung tung, đầu óc ko bình thường, em đã giận và lớn tiếng với anh ấy, e nói anh ấy đùa với tình cảm của em, bây giờ chán em rồi thì thích yêu kiểu gì yêu phải ko, hay là em ko còn gì để cho a nữa nên a như thế, lúc đó em k kiểm soát đc bản thân em, em thấy anh ấy buồn lắm, a ấy bảo, " có lẽ mình nên dừng một thời gian em àh, những gì em nghĩ về anh nó quá tồi tàn, e nói như vậy là ko còn tôn trọng anh nữa, a phải cố gắng tìm một việc làm thật tốt, anh đi bên em mà dựa vào em mãi, anh nhục lắm em biết ko, anh là đàn ông, a cũng biết suy nghĩ...."
tự nhiên em chìm xuống, a ấy bảo đừng nt cho anh, ổn định a sẽ call cho e, a thề a ko có người khác ngoài em.
Lúc đó e mới hỏi, tại sao a làm chuyện đó với em, a ấy bảo, a sợ càng ngày mình càng ko giữ đc em với bản thân bây giờ, a phải làm như vậy để giữ lại em, tại anh thương em.
1 ngày tụi em ko sms or call gì cả, em cũng buồn, nhưng a ấy đã sms nhắc em đi học, nhắc em ăn cơm ... và tụi em đã gặp nhau... hiện tại bây giờ em và anh ấy đang cố tìm một công việc cho anh ấy....
Rồi em mới biết rằng, ba mẹ anh ấy cãi nhau rất lớn, bà nội bị ung thư xương từ quê vào tphcm để chữa trị, mình anh ấy đảm vác công việc nên ko thể hỏi thăm em như trc, em nghĩ lại mà thấy mình có lỗi quá, vì quá nhõng nhẽo nên đã quá lời, e ko phải tiểu thư gì cả nhưng ba mẹ e rất cưng chiều em, và a ấy cũng thế, a rất chịu đựng và nghe lời e!
em ko biết em có quá dại, hay sai lầm ko nữa... anh chị có thể cho em 1 lời khuyên đc ko ạh?