Không nghĩ cuối năm rồi, mà em và anh ấy lại chia tay, chia tay khi vẫn còn yêu nhau lắm.


Tất cả có lẽ là tại em hết...


Em và anh ấy đã chia tay 1 lần, trong lúc chia tay đó, thì có 1 người cũng thích em, em ko thể liên lạc đc vs anh ấy để nhờ vả, ...để từ chối cái đuôi, em nói mình có ng.yêu, và nhờ ng bạn học 3 năm cấp 3 viết 1 dòng "chúc vk ngủ ngon" lên face rồi nhờ mấy đứa vào cmt cho dễ tin, nhưng qua hôm sau thì xóa chứ không có để, mục đích chỉ là cho ng đang theo em xem.


Thế là cái đuôi đã dứt đc, nhưng là 1 tai họa khủng khiếp cho em sau này..


Chỉ ngày hôm sau, anh ấy đã lập tức liên lạc với em, rồi trách móc em..em biết mình đã sai, nhưng tình cảm bạn bè hoàn toàn trong sáng, em nói rằng chỉ là bất đắc dĩ, mong anh hiểu cho em, em cũng ko muốn anh biết rằng có ng thích em, vì sẽ làm mọi chuyện thêm rắc rối.


Ngày Trung Thu Sài Gòn, đường đông lắm, bạn bè cấp 3 thấy em buồn thì qua phòng trọ chở em đi chơi, đi từ 7h, mà kẹt xe nên luồn lách mãi mới chở em về nhà lúc 10h15 tối. Anh ấy gọi điện và mắng em rằng " tôi nhìn lầm cô, tôi căn dặn cô ko đc ngồi sau xe thằng khác nhưng cô làm trái". Thật sự nếu như đường SG lúc đó đông nghẹt, em sợ về nhà trễ, nên mới nhờ bạn trong lớp chở đi về nhanh, em chỉ nghĩ rằng con trai cứng tay, luồn lách dễ hơn con gái. (Lúc đó chúng em vẫn đang chia tay..nhưng có lẽ em đã quá quen với việc có anh bên cạnh, nên em vẫn nghĩ em và anh đang quen nhau)


Nhưng anh không hiểu cho em, anh quay lại với em, nhưng có 1 điều kiện là cấm em chơi với bạn bè cấp 3, cấm ko cho họp lớp, ko cho đi chơi chung, em chỉ có 1 con bạn thân, mà 2 đứa học 2 thành phố, cả năm gặp đc nhau chỉ mỗi khi em về quê. Em cũng chấp nhận, nhưng luôn tìm cách dung hòa. Nhưng anh nói 1 câu " em đừng cố, ko đc đâu"


Những ngày đó thật sự em rất buồn, em chỉ chơi thân vs bạn bè cấp 3, em không làm gì đi quá giới hạn của mình cả, nhưng dường như là quá khó, vì ác cảm trong anh quá lớn, kể từ trung thu, lễ lộc gì em cũng ko dám tham gia, lớp rủ đi cũng từ chối, ngồi bó gối trong 4 góc phòng trọ, anh thì ở quê nhà, tụi em yêu xa,....


Anh ấy thấy em năn nỉ quá nhìu, nên chấp nhận cho em đi chơi ngày mùng 4 Tết, 1 năm chỉ đc đi chơi 1 ngày đó với lớp cấp 3, và cấm em khi có mặt đứa bạn viết stt, có mặt đứa chở em trung thu, và những đứa cmt thì ko đc đi.


Hôm nay Tất Niên nhà đứa bạn, nó mời 8-9 đứa thân thiết, mẹ em cũng quen nhà đó, nhà đó qua nhà em chỉ cách nhau con đường, đi độ 2phút xe máy, em ko từ chối đc. Anh ấy ko hiểu cho em, trách em rằng tại sao hứa ko đc đi khi có thằng chở đêm trung thu, mà h lại đi...


Em biết mình trái lời hứa, em đã thất hứa, là em sai.!!


*** Em và anh ấy quen nhau lúc em thi ĐHọc, thì khi ấy em đã có 3 năm học với bạn bè cấp 3..! Em không muốn đặt anh ấy và bạn bè lên bàn cân, vì vị trí trong em rất khác nhau. Nhưng anh ấy buộc em fải lựa chọn giữa bạn bè và người yêu. Anh ấy nói rằng : Lúc trc để em thoải mái, nhưng do em xưng "vk ck" với 1 đứa lớp cấp 3, rồi nhữg đứa khác cmt, nên cái lớp em nó chẳng có coi anh ra gì, chẳng có trọng lượng, nó khinh anh thì anh cũng chẳng ưa tụi nó."


Em giải thích vì lúc đó chia tay, em nhờ bạn giúp em thôi, ko có chuyện gì đâu.


Chưa hết buồn chuyện đó, em lại buồn vì anh ấy ko tin em, em ở nhà thì anh ấy bảo chắc đi chơi rồi trốn toilet nói đt, em đi học thì anh ấy bảo chắc đang ngồi vs trai, em làm thuyết trình thì anh ấy hỏi 1 câu rất....xúc phạm, em tình cờ về chung xe đò về quê ăn tết với 1 đứa bạn cấp 3(ko fải ng cmt, ko fải ng viết stt, ko fải ng chở trung thu) thì anh ấy hỏi 1 câu cũng tương tự lúc thuyết trình...: Sướng ko? đêm qua đc chăm sóc tận tình! Em chỉ kêu : ko có gì hết, bậy quá! Mà ảnh kêu : ai biết dc...!


Em ko biết anh nói vậy là đùa hay là cố ý, nhưng như vậy là coi thường nhân phẩm của em..! Em im lặng để giữ tình cảm này.


Nhưng cuối cùng....hôm nay chúng em vẫn chia tay...! Anh nói rằng : Bạn bè em chẳng đứa nào ra hồn...


Bây giờ em phải làm sao hả mọi người? Có nên níu kéo hay là buông tay??


Em là người có lỗi, em ko muốn anh ấy vì em mà đau khổ, dằn vặt...!


Em phải làm gì bây giờ?