Gần 1h sáng. Cảm giác trong lòng bây giờ là gì đây?
Trống trải, cô đơn, căm hận, tủi hổ.
Anh. Hiện tại e và a đang là mối qh gì đây? Giữa chúng ta hiện tại đang tới giai đoạn nào đây?
Là n.y hay đã xa lạ.
Giờ ngay cả tn e a đọc rồi cũng k thèm tl. A gét e lắm đúng k?
Lí do? E chẳng thấy mình sai gì cả a. Có sai là do e quá yêu a. Là do e ỷ lại a cần e. Là do e coi trọng bản thân mình. Cho rằng e là tất cả đối với anh.
Nhưng ko a à! Tệ lắm. A giờ k còn quan tâm, k còn những cử chỉ, lời nói, hành động như xưa nữa.
Vs e. A của ngày xưa là "k thể thiếu e dù chỉ 1 ngày". Thì bây giờ, nửa tháng k gặp, k nc, k nt a vẫn ổn. Vẫn sống tốt. Chỉ mình e vật vã với những nỗi đau
E đã hạ mình xuống nt cho a. Nhưng a chẳng cần bik e mún ns gì đã chửi xối xả vào mặt e.
Đừng nói lần này cũng giống như 100 lần trc. Cứ để e đau khổ thế này. Cuối tuần a lại tìm đến e xl. Tìm đến e để thỏa mãn nhu cầu sinh lí của a?
E k bik từ khi nào giới hạn chịu đựng của e nhiều đến thế. Số lần a làm vậy với e đếm k xuể. Vậy mà khi a tìm e. E lại dễ dàng tha thứ cho a đến thế.
E sai rồi. E k nên để a nhốt e vào cái lồng do a tạo ra như vậy. E yếu ớt chỉ biết bám víu lấy a. Khi a thả e ra e cũng k bik làm sao để sống tiếp. Vì e đã quen vs sự tồn tại nhờ có a rồi.
E ngu ngốc qá. Bước ra đg 1 bước biết bao thằng dòm ngó còn k hết. (K phải ATSM a nhé. Có lẽ a hiểu hơn ai hết chuyện này ). Thế mà ngày đêm lại e lo giữ, lo cất a đi. Sợ a bỏ rơi e.
E ngu ngốc. E tự ti với bản thân vì k xinh đẹp hoàn hảo như nhiều ng con gái xung qanh a.
K có a e cũng có khối. Thằng xếp hàng. A đừng ngĩ a có giá thế. E có lí do gì mà phải bên a chịu khổ vậy?
E yêu a? Tình yêu có đổi đc gạo để ăn k? Ko a à. Nhưng nó lại làm e hp.
Đừng tìm e nữa. E xin a. E sẽ k chịu nổi nếu a xuất hiện trc mặt e mất. E xin a. E xin a