Buồn quá các bác ạ!


Hnay em chuyển phòng cho ny.chạy đi cả ngày mới tìm được phòng.trời nắng gần chết.


Một mình mình chuyển bao nhiêu đồ mà vẫn chả hết đành phải thuê mấy thằng xe 3 gác.


Ok!chuyển đồ lên xe xong.tìm chìa khoá éo thấy đâu,đã nóng,mệt con ny lại cứ lải nhải trách móc--->cú!


Ok!tìm thấy rùi.cố gắng làm lành với ny.


Tự nhiên thái độ với mình:"Anh giúp tôi được tí mà anh đã lắm chuyện!được rồi tôi sẽ trả tiền công cho anh"


-máu nóng nổi lên,mình liền đạp tan cái kính mượn của thằng bạn nó


-nó chủi kính của anh hay sao mà anh đạp


-mình đáp nếu em tính trả công cho anh thì hãy mua chiếc lính này trả cho bạn em là xong.


-nó nói láo.đồ ***** có tiền dính *****


-Em là giáo viên sư phạm mà lại ăn nói thế à?


-thằng nông dân


Đ m em nóng máu lên con chó đang ngồi trên xe máy em đẩy 1 phát ngã chổng choài


miẹ nó.bố mẹ,gia đình nó chả là nông dân thì là gì


nông dân mà nuôi đc nó ăn học để bây giờ nó thành tài nó lại "chủi thằng nông dân" à


nó ngã ra đường và thằng xe 3 gác chạy biến mất.mất hết đồ đạc


Thật sự e rất buồn và ân hận vì hành động của mình nhưng các bác xem.


p/s Có cách nào tìm lại được đồ của mình không các bác nhỉ


thằng xe 3 gác em gặp ở tram bơm xăng chỗ rẽ vào đường Lê Đức Thọ.nó đang bơm xăng và nhìn nó có vẻ giống thương binh vì đi thấy mồm bị méo méo


hix