e là sv năm 3, ngoại hình xinh xắn, ăn mặc ko quá đơn giản, vì học ở trường khá giả nên các mối quan hệ e quen cũng vậy, e quen anh từ 1 người bạn. a tỏ ra rất thích em, a người HN, mới đi du học về, vô cùng lịch sự, nhẹ nhàng, ko kiêu căng. Con đường tương lai anh rộng mở, anh có tất cả. Chính vì điều này làm e thấy vô cùng tự ti khi bên cạnh anh. Mặc dù nhà e ko phải nghèo đói gì nhưng so với anh chắc chả là gì, còn nữa, em người ngoại tỉnh, hay còn gọi là HN2... E đọc rất nhiều bài báo rồi, họ nói về việc con gái ngoại tỉnh đào mỏ, bám dai, các bà mẹ chồng ko đồng ý, người ngoài chê bai.. e ko thể chịu đựng nổi, lòng tự trọng của em khiến e sợ quen anh, e từ chối tất cả mặc dù trong thâm tâm quý anh vô cùng.
Với điều kiện hiện có của anh, a dễ dàng quen đc những cô gái chức sắc hơn em rất nhiều. Vậy sao a lại thích e? E thấy mệt mỏi thay cho anh, nếu 2 đứa yêu nhau.. nghĩ đến những ngày lễ tết, mình về quê, a biết đâu sẽ vô cùng chán nản. Có thể mới đầu a thích thú vì mới quen 1 người như e (e khá cá tính:|) nhưng sau này còn rất nhiều thứ xung quanh anh mà, em sợ, sợ nhiều thứ lắm, e ko đủ tự tin để yêu anh. Em làm thế nào bây giờ, đã có lần em nói thẳng là e ko cần, e ko thích anh, làm bạn bè thì được chứ đừng tiến xa, a lúc đó hình như rất chán và ko hiểu tại sao, liên tục hỏi em ''anh có gì e ko hài lòng, cho anh cơ hội, tiêu chuẩn của em là gì''... e nghe chả thèm nói câu nào. Thế mà đc vài hôm sau a lại hẹn em gặp nhau, anh bảo bạn bè thì đừng ngại nhau gì, có lẽ a đã chấp nhận làm bạn. Nhưng e ko muốn lằng nhằng. e muốn dứt khoát hẳn 1 mối quan hệ luôn vì chả có tình bạn trong sáng nào giữa 1 nam 1 nữ độc thân cả. E phải làm thế nào bây giờ :( Và a liệu có phải là người dị nghị con gái như e ko? liệu a có phải người chấp nhận e...