Em giờ rất buồn và chẳng biết phải làm gì nữa. Bạn gái em nói chia tay em được 1 tuần rồi, nhưng em buồn lắm. Vì em k biết rốt cuộc là tại sao cô ấy muốn chia tay.Chuyện là như thế này...có thể sẽ hơi dài, nhưng em hi vọng các anh chị hãy cố gắng đọc và đưa ra cho em 1 lời khuyên, vì các anh chị đều là người có kinh nghiệm, hơn nữa, các chị lại có thể giúp em hiểu tâm lí con gái mà chọn cách làm cho đúng.
Em và cô ấy yêu nhau được gần 1 năm rồi. 2 đứa yêu nhau lắm, cô ấy luôn thủ thỉ rằng yêu anh lắm, yêu anh nhất đấy. Em cũng vậy, em rất yêu cô ấy.
Nhưng cách đây khoảng 2 tháng, cố ấy đi khám bệnh và xác định bị 1 khối u ở vùng thùy chẩm. Bác sĩ nói là nó ảnh hưởng tới dây thần kinh thị giác, và đúng là cô ấy có nói mắt cô ấy 1 bên nhìn k rõ nữa. Lúc ấy cô ấy buồn lắm, cô ấy nói k muốn là gắng nặng cho em. Em và cô ấy đã rất khó khăn mới đến được với nhau, nên dù có chuyện gì, em cũng sẽ k bỏ cô ấy đâu. Em đã khuyên nhủ và động viện cô ấy, rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Từ thời gian đó trở đi, em cảm nhận thấy vòng tay cô ấy khi ôm em k chặt nữa, ngồi sau em thì hay nhìn đường và nghĩ gì đó. Chứ k còn nói chuyện tíu tít với em như xưa.
Em cũng vô tâm các anh chị ah, thời điểm đó em đang tập trung làm đồ án tốt nghiệp, thật sự rất mệt mỏi. Nên đã k quan tâm được cô ấy nhiều.
Sau đó khi gần đến ngày mổ, ngày noel, thì bác sĩ bảo cô ấy bị huyết áp thấp, và phải đợi chó huyết áp ổn định mới có thể mổ được. Và cô ấy thật sự rất buồn, cô ấy khóc, cô ấy bảo còn nhiều chuyện chưa làm, cô ấy sợ. Em lúc đó k biết nói gì cho đúng, em chỉ bảo rằng, cố lên em, dù có chuyện gì đi nữa, anh vẫn yêu em, chỉ cần em khỏe là được rồi. Cô ấy cười, bảo như phim Hàn Quốc ấy nhỉ. Nhưng em cảm nhận được, nỗi buồn trong lòng cô ấy.
Sau đó cô ấy phải lên hà nội điều trị, và bảo mẹ cô ấy cầm điện thoại, sẽ k liên lạc được, nhưng sẽ cố gắng liên lạc với em khi có thể. Hôm noel, em ở nhà, nhớ cô ấy lắm, nhưng sọ đt mẹ cô ấy cầm, nên chỉ dám nhắn tin chúc mừng bình thường. Cũng từ mấy ngày trên hà nội điều trị ấy, cô ấy lạnh nhạt với em.
Nhưng em mới là người có lỗi, tại em quá tập trung vào đồ án tốt nghiệp, mà đã k quan tâm cô ấy nhiều.
Sau khi từ hà nội về, em có gọi và muôn đi chơi cùng cô ấy, vì nhớ quá, nhưng cô ấy bảo là mới về, mẹ cô ấy k cho đi. Vậy là em phải chờ, và rồi...
Tuần trước, tức là 1 tuần sau khi từ hà nội về, cô ấy gọi cho em :
-anh ah, cưới đi, hehe
- êu k đâu
-tại sao
-giờ chưa cưới đâu hehe, thế hỏi mẹ chưa mà đòi cưới
- hâm ah, cưới gì, mà e có chuyện này muốn nói, nhắn tin nhé
- cái gì mà phải nhắn tin, nói trực tiếp đi
- nhưng khó nói lắm, thế anh gọi lại đi hehe
-uh thì nhắn tin vậy.hâm
và...
- em yêu anh, nhưng em có chuyện cần phải suy nghĩ anh ah, mình tạm thời k liên lạc 1 thời gian nhé.
- chuyện gì mà k nói được cho a, em thích người khác rồi ah..
- k phải như thế..nhưng em có chuyện cần suy nghĩ mà anh.
- giữa anh và em thì có gì mà k nói được, trừ khi em muốn ct.
-ct là gì, chia tay ah
-uh đúng rồi, nên có chuyện gì thì nói với anh đi...( em nhắn 1 tin nhắn nữa )..uh thôi em cứ suy nghĩ đi, khi nào xong thì gọi cho anh nhé, em ngủ sớm đi..
và em lại tập trung cho cái đồ án tốt nghiệp..
Sáng hôm sau, em nhớ cô ấy, và nhắn tin: a k đồng ý đâu, k cho suy nghĩ đâu."
- k thèm trl tin nhắn nữa :(
- em đang học mà anh, lát về nhà rồi nói chuyện.
đến trưa:
- em ah, a k đồng ý đâu.
- em có chuyện muốn suy nghĩ mà cũng k được ah
-uhm thì em nói cho a biết được k, nói đi, a sẽ k hỏi gì thêm đâu, a chỉ muốn biết là chuyện gì thôi.
..................- mình chia tay thôi
em gọi lai cho cô ấy ngay.Cô ấy trả lời :
- em đã thích người khác rồi
-em thích ai
-a k biết đâu, thôi nhé, em đang bận..
và cô ấy tắt máy...
Em nhắn tin : a k đồng ý đâu
- a đồng ý hay k đồng ý cũng vậy, em đã yêu người khác rồi, chúng ta dừng lại tại đây thôi.
Em gọi lại nhưng cô ấy k nghe máy...
tối hôm đó em đã đến nhà cô ấy, gọi cô ấy ra, em định nói nhiều lắm, nhưng cô ấy vừa ra đã bảo em :
-em đã nói hết những gì cần nói rồi, em đã yêu người khác rồi.
- sao em phải nói dối như vậy, ( em nói mà lòng đau thắt lại )
- em nói dồi gì, a k thấy gần đây em lạnh lùng với a sao ( lúc này em nhớ lại những điều trên, em k biết nói gì nữa)
- thôi a về đi, đừng đề e phải ghét anh
Em như 1 bức tượng, em k biết nên làm gì cho đúng nữa, em nói mà k biết sao mình nói vậy : em vào trước đi
- thế em vào đây, a về đi, chào anh
Em buồn lắm, em cứ đứng đó hơn 1h, trời lạnh, mà e thấy lòng mình còn lạnh hơn thế...em nhắn tin hi vọng có phép màu xảy ra, nhưng em lại nhận được 1 câu: a về đi, chuyện của chúng ta chấm dứt rồi, đây là tin nhắn cuối cùng của em cho a, chào anh..
Em về nhà mà k ngủ được, và vứt luôn đồ án sang 1 bên ...
Em đã gặp mẹ cô ấy, điều mà trước đó em rất sợ, vì mẹ cô ấy k đồng ý chuyện của em mà, tại cô ấy đang học DH năm 2..
Em hỏi mẹ cô ấy về tình hình bệnh cô ấy, rồi nhiều thứ khác, em cũng nói em rất lo cho cô ấy, chuyện chia tay e cũng k quan tâm, em chỉ lo cho sức khỏe cô ấy...
Mẹ cô ấy cũng bảo dạo này cô ấy ăn ít, ăn xong thì kêu mệt, chỉ nằm nhà cả ngày. hay cáu kỉnh cả với mẹ luôn...đây là triệu chứng khi huyết áp thấp nặng hơn :(
Sau đó mẹ cô ấy nói với cô ấy thì phải, cô ấy nhắn tin cho em bảo gặp mẹ cô ấy đấy ah, em đã bảo k có..cô ấy chỉ bảo: uh thôi, k sao
Sau đó em có gặp mẹ cô ấy 1 lần nữa , đưa cho mẹ cô ấy về phương pháp điều trị bệnh huyết áp thấp mà em tìm được, cũng bảo mẹ cô ấy nói chuyện riêng với bạn thân cô ấy để động viên cô ấy. Vì bạn thân cô ấy, e nghĩ là k biết gì về tình hình của cô ấy cả, khi trước bị bệnh, lên hà nội, cô ấy cũng chỉ bảo với mình em, bạn thân cô ấy cũng k biết..
Em cũng nhắn tin qua Facebook, nói cho cô ấy về những kỉ niệm trước, và em yêu cô ấy nhiều như thế nào, nhưng cũng như lần trước, cô ấy lạnh lùng bảo : mọi chuyện đã chấm dứt rồi, a cũng đừng gặp mẹ em nữa, vô ích thôi." ( nội dung dài hơn..nhưng em tóm tắt là thế)
Em buồn lắm anh chị ah, nhưng e vẫn phải cố kìm lại, để hôm nay , sau khi bảo vệ xong đồ án tốt nghiệp với kết quả ..k tốt
Em cũng qua FB, biết được bạn thân cô ấy đưa cô ấy đi hiến máu, em cực kì lo lắng, vì huyết áp thấp mà hiến máu, là rất nguy hiểm..em lo lắng lắm,và e biết chắc rằng bạn thân cô ấy, k biết cô ấy bị như vậy. Hoặc biết mà k hề tìm hiểu bất cứ điều gì về bệnh đó.
.Em đã định sẽ xin phép mẹ cô ấy, cho e đến nhà nói chuyện với cô ấy, lần này mẹ cô ấy tỏ vẻ khó chịu lắm, cứ bảo chuyện của nó cứ để cô lo, giờ đang học, cháu đừng đến đây nữa, cô còn làm việc, họ kêu lắm..Bác ấy khó chịu, em rất buồn và hối hận, vì đã k nghĩ đến điều đó, chỉ biết xin lỗi và ra về.
Giờ đây, chắc cô ấy biết em gặp mẹ cô ấy lần nữa. và qua Fb biết tình hình cô ấy, nên đã unfriend em trên Fb luôn rồi.Trên cái bức ảnh gần nhất mà cô ấy chụp, cái nhẫn em tặng cũng đã k còn đeo nữa :(...
Các anh chị ah, các anh chị có kinh nghiệm cuộc sống hơn em, hãy cho em 1 lời khuyên đi. Em k muốn mất cô ấy đâu, vì 2 bọn em, đã rất khó khăn, mới đến được với nhau, ( vì trước đây em bị tổn thương tình cảm, nên k đón nhận ai cả, cô ấy đã từ từ, ở bên em, và đã cho em niềm tin trở lại)..
Em giờ rất bối rối, em k biết phải làm gì cho phải. Xin các anh chị giúp em nhé.