khuya hôm qua tự nhiên con nhớ đến diễn đàn


con chưa phải là vợ cũng chưa phải là mẹ


nhưng trên danh nghĩa con đã có chồng và cần được chia sẽ các mẹ ah.....


con và anh quen nhau:


con và ba đi công tác ở HN


ba con và ba anh quen biết nhau


hôm đó con và ba đi ăn chung với ba mẹ anh (mà ko có anh đi cùng)


lúc về mẹ anh cảm thấy thích con và share số phone


con về SG và vài tuần sau nhận đc tn từ 1 số đt lạ......


rồi con và a biết nhau từ lúc đó nhưng chưa từng gặp mặt


lúc đầu 2 đứa nói chuyện hơi khó vì con ko quen nghe giọng người HN và a cũng vậy


nên chủ yếu là nt và chat


rồi pa lại công tác ở HN nên mẹ con con đi cùng


cả 2 gđ gặp nhau và đi ăn chung


tối đó a đưa con đi dạo hồ Tây.....(rồi nhiều điều lãng mạn típ theo cứ thế trôi qua)


lúc về lại SG con và anh vẫn chỉ là bạn


rồi 2 đứa thích nhau và quyết định đám hỏi


có nhanh quá ko các mẹ?!


gặp nhau đc mấy ngày ở HN thôi mà 3tuần sau gđ a đã vô làm lễ đám nói với gđ con


(chỉ là đám nói thôi, vì gđ a là ng HN nên quan trọng việc coi ngày


2 đứa thì có ý hỏi, cưới nhưng Thầy lại nói năm sau cưới tốt hơn, nên dời sang năm)


hôm a vào SG làm đám, con và anh đã.......


a nói cứ để cho có con, nhưng con thì ko muốn


vì sinh con bây giờ thì khổ cho con khi 2 đứa còn quá trẻ


ko có kinh nghiệm, việc làm chưa ổn định (anh và con đều 20)


mở đầu là như vậy các mẹ àh


con và anh quen nhau tới bây giờ đc 3 tháng rồi


và a nói với con "a muốn có con ngay lúc đầu


vì a sợ e sẽ đổi ý".....


lúc đó còn thấy thương a nhiều hơn


mà các mẹ biết ko


có lần...àh ko....phải là nhiều lần


nhiều lần a đòi chia tay con


con đã cố gắng năn nỉ và níu kéo a lại


ko phải vì a ko thương con hey vì con làm sai đìu gì


mà vì a buồn, mặc cảm chuyện a là con riêng của mẹ


nhưng ko sao các mẹ àh, con yêu a và chỉ biết a thôi


mọi thứ khác ko quan trọng đối với con


gđ con chỉ là 1 cty nhỏ, nhưng còn gđ a lại có chức có quyền


còn mới chính là người mặc cảm các mẹ àh


mặc cảm và sợ mình nghèo mà trèo cao


sợ mang tiếng đèo bồng


rồi nhìu lần con níu kéo a, con cũng bùn lám


bùn vì sợ mọi ng nghĩ con níu kéo a vì tiền


còn buông tay a ra.....con đã thử rồi


con ko làm đc


vì vậy con cứ như 1 con cún biết nghe lời và chỉ quấn lấy chân chủ


các mẹ có bao giờ bị chồng mình nói "a ko ju a, a ko mong gặp e, mệt e lắm rồi...."?!


các mẹ sẽ như thế nào?!


dồn tất cả tình cảm cho người mình yêu để rồi phải nghe những câu phũ phàng như vậy


dzạ thưa các mẹ, con là nạn nhân đấy ạh


nhưng con vẫn mĩm cười các mẹ àh


"a àh chắc e làm gì sai cho a giận, hay công việc quá nhiều làm a mệt mõi nên a nói những lời như vậy với e e ko buồn đâu, e nhớ giữ gìn sk, ăn uống nhìu nha...."


là con đấy các mẹ àh....con cố trấn an mình = những cách như vậy


và ko bao giờ làm những đìu gì khiến a buồn, cũng ko mún gây áp lực cho a


a ở HN, a sắp chuyển vào đây làm và sinh sống


con đặt mình vào vị trí của a


"con người SG # con người HN (tinh ranh hơn), sống trong đây mọi người chèn ép nhau mà sống, sống ở 1 nơi xa lạ ko quen biết, ko biết đường xá, ko người thân" rất rất là khó các mẹ àh


con nghĩ vậy mà thương a, ở HN thì a ko phải lo gì cả


con nói với a "nếu a thấy khó khăn quá hay là a ở nhà pa mẹ e đi"


chỉ vì thương và lo cho a nên con nói vậy thôi các mẹ àh, chứ con ko có ý gì khác


nhưng người HN người ta coi cái Tôi của mình lớn lắm


ko muốn ở nhà vợ.....nên con đành thôi


nhưng những lúc ức chế như vậy con ko biết tâm sự với ai hết các mẹ àh


nhiều lúc con mệt mõi lắm nhưng con vẫn cố gắng vui vẻ với a


hôm qua tới giờ a ko thèm nghe đt, ko thèm nt cho con


con ko biết mình đã làm sai điều gì để phải bị như vậy nữa


1 người có quyền nói nặng người khác


1 người có quyên làm người khác khóc


1 người có quyền ko quan tâm tới cả giác của người khác


1 người im lặng


1 người chịu đựng


1 người đau nhưng phải cười


nếu các mẹ đọc được làm ơn cho con lời khuyên


con phải làm sao?!!!!!!!!!!!