Em đã cố gắng, cố gắng rất nhiều để làm vừa lòng anh
em lắng nghe a hơn
mềm mỏng hơn
quan tâm tới a nhiều hơn
thể hiện tình cảm của mình ra nhiều hơn
còn anh
anh vẫn thế
vô tâm và cay nghiệt
anh ốm- a hờn giỗi khi e ko qua thăm a (sự thật là e ko dám qua vì sợ a nói e rách viêc)
em mệt - a chả hỏi e được 1 câu, nói với a thì a kêu chịu
anh cáu, a sẵn sàng nói với em " ngu như con lợn ấy", em bùn nhưng tự ăn ủi " anh đang cáu, mình nên nhẹ nhàng, lát nói sau..." e nt xin lỗi a, e ko hiểu chuyện... Lúc sau a biểu " ko có gì, chắc tại anh uống thuốc ghê quá nên khó chịu" ko 1 lời xin lỗi, e chấp nhận vì e hiểu tính anh
em viết em nhớ anh lên tường của hai đứa, a ko thích , a bắt e xóa đi, ngay cả trên mạng ảo a cũng ko muốn cho mọi người biết ta yêu nhau. Đi đường a chưa bjo cầm tay em cả, e có cầm tay a chỉ nhận đc sự nhăn mặt khó chịu mà thôi
Em hỏi anh "a không chiều e đc chút à, 1 chút thôi"
a đáp" em ko bị chia tay là may lắm rồi đó"
e cười, e thấy buồn cười cho sự cố gắng ngu ngốc của mình. Em cố gắng làm gì khi với a ty chỉ là sự " bố thí", "khuyến mại"....dành cho em mà thôi.