Em kb liệu Anh có đọc được những dòng này của Em k?


Liệu Anh có còn qtam tới những gì từng thuộc về TA mà click vào đọc note, đọc được những dòng này..


Em k rõ bản thân Em đang mong muốn gì nữa. Sau những gì Anh nói đêm qua. Bây giờ là 15:15'. Còn 8h45' nữa thôi Em sẽ biết chính xác những gì Em cần và cần Em.


Tự nhiên Em sợ, k đủ can đảm để nghe câu trl từ Anh nữa.


Em sợ Anh nói dừng lại. Nhưng cũng sợ nếu đi tiếp liệu Anh có chịu nổi áp lực của thời gian, khoảng cách, tiền bạc..


Nếu k chịu được, chúng ta lại xa nhau nữa sao ?


Em sợ. Em ghét. Và Em k muốn điều đấy xảy ra ^


Chưa bao giờ Em thấy Em yếu đuối tệ hại như lúc này. Em nghĩ, có khi nào tại chính Em, chính cái quyết định qlai vs nhau của Em làm chúng ta phải đau đớn nhiều thế này hay k? Ngày đó, nếu Em bước đi thẳng k quay đầu lại. Anh có thể sẽ hận Em , nhưng sẽ qua mau thôi chứ nỗi đau k còn dai dẳng như bây giờ.


Em đang nhớ từng lời nói, từng lời hứa giữa hai đứa. Em đau quá ^^ k thở nổi nữa. Giá ngày ấy yêu ít đi 1chút, hứa ít đi 1chút, đểu 1chút. Chắc có lẽ bh Em đã ổn hơn rất nhiều.


Em có lẽ sẽ phải tập đứng dậy và bước đi một mình. Chắc có lẽ cũng buồn nhiều. Nhưng r dần cũng sẽ quen.


Em chắc chắn sẽ vẫn vào Đà Nẵng. Để gặp Anh. Dù k còn nhau. Vì Em nợ Anh 1lời hứa.


Em sẽ gặp Anh. Khi Em ổn. Anh ổn. Lòng Em bớt chông chênh.


Vẫn muốn nói cảm Anh vì tất cả ^^


Kiếp sau, kiếp sau nữa. Dù yêu hay k yêu. Vẫn muốn gặp lại nhau ^^