Em cũng hay vào đọc tâm sự của mọi người,để biết thêm về cuộc sống,nhưng có lẽ hôm nay cần lời khuyên từ các bạn,anh chị,vì bản thân ko biết nên làm thế nào nữa....


1 câu truyện dài và buồn....


Em và cô ấy chính thức yêu nhau đã được hơn 1 năm.


Quen nhau cách đây 10 năm. Học chung 1 lớp,chuyền tay mảnh giấy nháp viết vài chữ,lén cầm tay trong lớp,..vậy là thích nhau.


Sau đó 2 năm do ko học hành,ko quan tâm đến nta,nên cô bé chán.


Cấp 3 và Đại Học đều khác trường,hồi đó liên lạc cực khó. Nhưng tình đầu thì anh chị biết rồi,suốt 6-7 năm,mỗi lần họp lớp thì tình cảm lại trỗi dậy như mới hôm qua. Vậy là e quyết tâm cầm cưa lại,lần 1 thất bại,do quá nóng vội. Sau đó 1 năm,tiếp tục kháng chiến,kết quả sau câu tỏ tình tại biển là 1 cái lườm "từ nay mà vớ vẩn thì chết với tôi ! ".


Em -1 thằng sv bình thường,ko thích ngành đang học nên nợ kha khá môn. Thích công nghệ,mua bán. Gia đình làm công ăn lương,ko quen biết,ko vai vế.


Do đam mê công nghệ và mua bán từ trước,nên cuối năm 3,em bắt đầu tìm hiểu,trao đổi các đồ điện tử,máy tính,... với 1 thằng sv đi xe bus,với 1 dàn máy tính ko internet,đc cho 10k ăn sáng/ngày và 50k nạp đt/tháng,ngoài ra ko còn gì,thực khó khăn,nhưng từng bước cũng ổn. Ban đầu chỉ đủ trang trải tình phí,sau đủ đóng học,tự lo chi tiêu,tự mua xe (cũ ),...


Cô ấy-luôn học tốt,sv Kế Toán ĐH có tiếng,gia đình khá hơn 1 chút. Có chí tiến thủ,tự lập,thông minh và chu đáo,đối xử rất tốt với mọi người. Hình mẫu người vợ lí tưởng. Trừ 1 điều : quá tự lập,do cuộc sống,do gia đình chăng ?


Ban đầu tình yêu kiểu 7-3. Tức 7 phần em,3 phần nàng. Nhiều lần cãi nhau cũng vì cô ấy đột nhiên gọi là "mất cảm xúc",ko trả lời tin nhắn. Thậm chí hủy hẹn chỉ vì 1 lí do : bận. Ko giải thích. Lúc đầu,e tôn trọng,nhưng nhiều lần như vậy ko ổn. Rồi khi có 1 việc bất kì xen vào là lập tức vị trí của e sẽ bị đẩy xuống,nhường chỗ cho việc đột xuất đó.


Quen và chơi với nhau 10 năm,mối quan hệ chung rất nhiều,loại bỏ khả năng người thứ 3.


Sự chia sẻ của cô ấy,ban đầu là rất ít,có lần cãi nhau,cô ấy đã nói " tình yêu đối với em chỉ là gia vị của cuộc sống thôi,nó ko phải tất cả,có cũng đc mà ko có cũng ko sao."


Em bực,nhẹ nhàng có,phân tích có,chia tay có,lớn tiếng (tin nhắn) cũng có,mọi thứ rồi cũng thay đổi theo chiều hướng tích cực,dù khá chậm.


Khi yêu nhau,cô ấy đã nói ước mơ là được đi đây đó,được tiếp xúc nhiều,em chỉ cười,hứa sau này sẽ dẫn đi du lịch nhiều nơi. Và chúng ta sẽ đi tuần trăng mật tại Hawai,...


Năm cuối cùng ĐH,những lo toan cuộc sống,dự định tương lai bắt đầu ảnh hưởng trực tiếp và sâu sắc đến cái gọi là tình yêu.


2 đứa ra trường tháng 7/2011,em còn nợ vài môn nên năm sau hoàn thành nốt,nói có vẻ khó khăn chứ thực ra là đợi đến đợt học lại đi tiền là xong. Em ấy thì nghỉ ngơi và tìm việc làm.


Sẵn việc,e tiếp tục kinh doanh đồ công nghệ (qua mạng thôi),nhờ chăm chỉ,nhanh nhạy,và 1 chút may mắn,công việc tạm tốt,e đã mua đc xe ga,sắm sửa đồ đạc trong nhà,lo các loại tiền hàng tháng cho gia đình,ngoài ra còn quà cáp,thăm nom 2 bên ông bà nội ngoại,...tất nhiên là vẫn dành dụm tiền vốn để mở 1 công ty máy tính nhỏ,ước mơ của em.


Còn cô ấy,có người nhà ,nên đi du lịch 3 tuần trong Nam.


Hết 3 tuần,người về,và tin dữ cũng về : đã xin được việc ở 1 tp trong Nam,và sẽ bay vào đó làm. Kèm theo 1 lời hứa : 2-3 năm nữa,chắc chắn em sẽ quay về.


Thật sự rất sốc và buồn,với tính cách chăm chỉ,sự quyết tâm,có lẽ cô ấy sẽ sớm thành công,có vị trí thôi. Và khi đó,liệu có quay đầu ?


Cô ấy nói : em rất yêu anh,anh phải tin tưởng vào em.


Bạn thân cô ấy cũng nói : Nó yêu cậu thật lòng.


Dù sao mọi sự đã rồi,em chỉ còn biết chấp nhận,và hi vọng cô ấy sẽ giữ lời hứa.
Đó là tháng 9/2011.


Tháng 10/2011
. Đúng ngày sinh nhật của mình,em bay vào thăm cô ấy.


"Em nhớ bạn bè,nhớ gia đình,và nhớ anh nhiều lắm,cố gắng đợi em nhé. Hứa với em 1 điều đc ko ? Rằng ko bao giờ đc nói chia tay em."


"Anh hứa,hứa bằng cả trái tim của mình."


.....


Hơn 3 tháng yêu xa, với khả năng hiện tại,em có thể bay vào đó thường xuyên,nhưng cô ấy ko đồng ý,vì hiện tại công việc bận,với đang ở nhà người quen,đi lại ko tiện. Em hiểu.


Những ngày lễ,kỉ niệm,cuối tuần,vì cô ấy có công ty,có đồng nghiệp,nên tiệc tùng,vui chơi thoải mái. Em cũng ko ý kiến,vì đi làm cả ngày rồi,nghỉ ngơi chút là tốt,chưa kể xa nhà,phải đi chơi mới vui vẻ đc. Có lẽ,cô ấy đã thích nghi được với môi trường mới,những nhớ nhung,khó khăn dần qua...


Còn em,bạn thân cũng đều đi xa học,đứa ở gần thì cũng đi chơi với ny. Còn bạn kiểu xã giao,khách hàng,quan hệ,thì ko có hứng đi,nên em toàn ở nhà cuối tuần hoặc lễ Tết. Vì đã có bạn gái,nên e cũng ko đi chơi riêng với cô gái nào,kể cả là bạn bè.


Cô ấy hỏi,em nói là mình ở nhà. Vậy thôi mà cũng cãi nhau,cô ấy nói sao ko đi,em ở nhà khiến cô ấy cảm thấy như mình là người có lỗi,rồi thì trước khi cô ấy đến,cs của em như thế nào? Rồi thì nên tìm 1 người khác có thể ở gần,có thể đến bên khi e cần,...


Lẽ nào cô ấy ko hiểu,hay cố tình ko hiểu,cô ấy là hạnh phúc của em ?


Rồi những lần tranh luận,cô ấy đã nói rằng : "Khổ sở 1 chút,khó khăn 1 chút,để đổi lấy 1 cuộc sống đỡ vất vả hơn,lẽ nào điều đó ko đúng sao ?"


3 hôm trước,8/1/2012
. Căng thẳng đến đỉnh điểm khi cô ấy tiếp tục im lặng,em rất bực. Tối đó là 1 cuộc nói chuyện,có lẽ là cuối cùng.


...


- " Tình yêu của chúng ta bị chi phối bởi quá nhiều thứ từ phía em,nếu ko thể tiếp tục,em hãy nói 1 lời,anh sẽ ko trách em đâu."


- "Vì có việc xảy ra,em ko biết sẽ tiếp tục mối quan hệ này như thế nào,em như người đứng giữa ngã 3,ko biết nên đi về đâu,có nên tiếp tục chờ đợi nhau,để cuối cùng kết quả ko như ý ?"


- "Chưa bao giờ anh phải suy nghĩ về mối quan hệ của chúng ta. Còn em thì ngược lại,bất cứ 1 vấn đề gì phát sinh cũng ảnh hưởng trực tiếp đến tình yêu này. Và vì ko có sự chia sẻ từ phía em,nên anh hoàn toàn ko thể biết hay hiểu em đang gặp vấn đề gì. Thật sự anh đã cố gắng hết sức mình rồi,em có biết ko ? "


- "Bây giờ anh có 2 lựa chọn,nếu anh chấp nhận việc chúng ta có thể chia tay bất cứ lúc nào,và ko có câu trả lời cho việc bao giờ em sẽ quay về,thì chúng ta tiếp tục. Còn ko thì...anh biết rồi đó."


- "Yêu mà phải như vậy sao em ? Tình yêu như vậy thì còn có nghĩa lý gì ? Lời hứa sẽ quay về của em,em còn nhớ ko? "


- " Lời hứa đó cho em xin lại. Có những việc mà em ko cần anh và mọi người hiểu,chỉ cần em ko làm gì có lỗi là được. Sau này,nếu có gặp nhau,có thể chúng ta sẽ cười vì ngày đó đã buông tha nhau. Cảm ơn Anh."


.....


Vậy là chấm hết,mọi thứ như quay cuồng khi đọc được những dòng chữ đó.


Đã 3 ngày rồi,mà em ko 1 phút giây nào em ngừng nghĩ,tại sao? Tại sao lại như vậy ? Mình đã sai ở đâu ? Tại sao có thể vì công danh mà vứt bỏ mọi thứ lại vậy ? Hay cô ấy ko muốn mình đau khổ,chờ đợi,nên cố tình chia tay ? Hay vì từ trước đến giờ,cô ấy ko yêu mình nhiều như cô ấy vẫn nghĩ ? Bao nhiêu câu hỏi ko có lời giải đáp,...


Giờ em có 3 lựa chọn :


1. Quên đi,tình yêu này có lẽ đã hết. Thế gian đổi thay,tình ái đổi thay,và lòng người cũng đổi thay. Người ta sẽ ko quay về nữa. Sống thật tốt,quên đi mối tình 10 năm này. Nghĩ đến thôi đã thấy phát điên rồi.


2. Có lẽ cô ấy cũng yêu mình rất nhiều,nhưng ko muốn mình phải chờ đợi 1 điều ko chắc sẽ xảy ra. Vậy nên hãy hiểu cho người ta,tiếp tục tạo dựng 1 cơ sở vững chắc,chờ đợi trong âm thầm,mong có ngày duyên số sẽ cho chúng ta gặp lại nhau.


3. Hiện tại ở thành phố của mình,do sức cạnh tranh còn ít nên em đã có quan hệ với nhiều công ty,cửa hàng máy tính,tạo đc 1 uy tín rất cao,có 1 nguồn khách và hàng hóa tạm ổn,cố gắng tích góp mở cửa hàng là điều trong tương lai gần,khi mà trong gần 1 năm,trừ tất cả các loại chi phí và đồ đạc đã mua sắm,em có trong tay hơn 100tr.


Vứt bỏ tất cả,hàng trang là kinh nghiệm non nớt kèm 1 đống tiền,để lại gia đình,bạn bè,vào Nam lập nghiệp,chỉ để được ở bên cô ấy. Nhưng em hiểu thị trường trong Nam,cụ thể là Sài Gòn,sức cạnh tranh rất mạnh,người tiêu dùng cũng rất thông minh. 1 thân 1 mình,còn quá trẻ,ko quen biết,ko quan hệ,ko thông thuộc đường đi,vào đó có thể là dấu chấm hết cho mọi thứ.


Chưa kể,sẽ ko phụ giúp đc cho gia đình,và nếu như tình yêu của cô ấy đã ko còn,mình làm vậy liệu có ích chi? Hay chỉ là 1 con thiêu thân lao vào bóng đèn?


Thật sự em đang rất đau đầu,hàng đêm,mỗi giấc mơ hiện về đều có hình bóng của cô ấy,em phải làm sao đây ?