Chuyện của em hơi dài ah, các anh chị chịu khó đọc vì em cũng không biết cắt việc nào, để việc nào nữa :D


Em năm nay 25 tuổi. Vừa rồi em có dạy 1 lớp tại chức. Học viên toàn là nam và người nhiều tuổi nhất cũng chỉ hơn em 6 tuổi. Em được mọi người nhận xét là ưa nhìn, có duyên nên để tránh phiền phức, điều tiếng linh tinh, ngay từ buổi đầu em đã hạn chế tiếp xúc, trò chuyện với các học viên trong lớp. Dịp 8/3 em nhận được rất nhiều tin nhắn của các thành viên trong lớp. Em cũng chỉ cảm ơn một cách lịch sự. Sau dịp đó có 3 người vẫn còn nt nói chuyện với em, tạm gọi là A, B, C. A sinh năm 80, là dân bán bảo hiểm nên có phần khéo ăn nói. A là người em trò chuyện nhiều nhất. B sinh năm 82, ít nói nhưng rất khéo léo trong cách cư xử.


A và B là cán bộ lớp nên vào 1 dịp đã mời em đi uống nước (A là người trực tiếp đứng ra mời). Em nghĩ 1 cách đơn giản là đi uống nước, lại đi với mấy anh cán bộ lớp thì sẽ chẳng có vấn đề gì. Sau đó trong lớp rộ lên tin đồn giữa em và A có mối quan hệ tình cảm. 1 anh trong lớp ngầm báo cho em rằng em đang là mục tiêu trêu đùa của 1 số người trong đó có A. Em đã gọi điện cho A và B yêu cầu dẹp ngay tin đồn linh tinh đó. Em cũng nói với A là chấm dứt ngay trò đùa đó. A nói với em rằng em đang hiểu lầm anh ta, rằng anh ta có ý định tìm hiểu em nghiêm túc. Anh ta cố thuyết phục em là việc nảy sinh tình cảm giữa giảng viên và học viên là chuyện bình thường, rằng anh ta có thể kém hơn em về học vấn, địa vị xã hội nhưng anh ta là một người năng động giỏi làm ăn vv...Có lẽ lúc đó do em đã có 1 chút tình cảm với A cộng thêm tài ăn nói của anh ta nên em đồng ý tiếp tục nói chuyện với A. Trước em và A hay nói chuyện với nhau vào tầm 8h tối nhưng từ sau vụ đó A chỉ nt cho em từ 11h đêm. Từ đầu tháng 4, A toàn nt cho em vào 6h sáng. Hôm nào em dậy sớm hoặc em thích thì em nhắn lại, không thì em bơ luôn tin nhắn của A. Trước đây 2 người vẫn nt nói chuyện các ngày trong tuần nhưng riêng T7 và CN thì A im thin thít và lặn mất tăm. Em cũng đoán được là A còn có các đối tượng khác vì tuổi của A cũng cứng rồi.


A chỉ đi uống nước với em tối T7 duy nhất vào 2/4 vì ngày 1/4 em có nhắn tin bóng gió về tình cảm của em với A. Hẹn 2 người nhưng đến phút cuối A lại dẫn thêm 1 anh bạn trong lớp làm chân gỗ. A gọi cho em bảo em ra chỗ hẹn trước rồi anh ta cùng bạn ra sau. Em nói dỗi. A đồng ý đến nhà đón em. A bảo em đi xe của em, A đèo anh kia nhưng anh kia biết ý bảo anh kia đi xe A còn A đèo em. Trong suốt buổi nói chuyện A cũng khéo léo cho em biết những điểm mạnh của anh ta. Nhưng em có phần thắc mắc, 1 con người có nhiều kinh nghiệm xã hội và dạn dày tình trường như A mà lại có 1 hành động thiếu galant như trên.


Dịp giỗ tổ, A nói với em là A về quê ở Cao Bằng. Tối T7 em nt cho A là nhớ A. A không nhắn lại. Khoảng 9h tối, em gọi điện cho A, em nghe thấy tiếng 1 đứa trẻ con đang bi bô nói và tiếng 1 cô gái còn khá trẻ. A nhận điện nhưng trả lời qua quít cho xong.


- Em: Nhớ anh quá. Anh đang làm gì thế?


- A: A đang ở nhà


- Em: Ở nhà sao nt mà không trả lời (em nghe trong điện thoại có tiếng xe cộ)


- A: Thú thật là A đang đi chơi, định tối về nt cho cô giáo


- Em: Sướng thế


- A: Sướng gì đâu, A đang làm việc đấy chứ. Tối về nt cho cô giáo nhé


- Em: Thế A làm nốt việc đi


11h đêm A nt cho em nhưng em không trả lời. Chiều CN em nt cho A trách A bận rộn thế, nói chuyện được với A quá khó (toàn 6h sáng, 11h đêm thôi ah), em cũng bóng gió về cái đứa bé hôm qua vì có lần A nói với em là ở Hài Phòng (nơi A đang công tác) có 1 cháu bé A quấn nó lắm, nhớ cả bữa ăn giấc ngủ của nó, đi học trên Hà Nội lúc nào cũng nhớ đến nó. Mẹ em bảo với em là thằng cha này chắc cặp với chị lạ dòng nào rồi (em xin lỗi nếu dùng từ này đụng chạm đến ai) nên chưa vợ chưa con mà phát biểu ra cái câu đấy. Suốt mấy ngày nghỉ lễ A không thèm liên lạc với em. Đến tối T3 mới gọi điện cho em nhưng em không nghe máy, nt thì em không trả lời. Cứ liên tục nt, gọi điện như thế cho đến tối T4 thì em nhận điện. Em bảo em không muốn dây dưa lằng nhằng với người có vợ con. A nói với em là người có vợ con thì không được có cảm tình, nhớ, yêu một người khác sao. Em bảo dứt khoát là không. Cách nói chuyện của A cứ ỡm ờ không đi vào vấn đề chính. Em bảo từ nay đừng liên lạc với em nữa. Trước thái độ dứt khoát của em, A nhận là đã nói dối em, mấy ngày lễ A không về quê mà về Hải Phòng chơi với người yêu. Em nói thẳng với A là em bắt đầu yêu A rồi, tuổi em yêu là xác định cưới chứ không yêu cho vui lấy chút kinh nghiệm tình trường nữa. Em chọn cách rút lui chứ không muốn xen vào mối quan hệ giữa 2 người họ. A bảo em cứ đánh đồn có địch đi, yêu và cưới là 2 chuyện khác nhau. Em dứt khoát không liên lạc với A nữa còn A vẫn tiếp tục nt cho em.


T6 tuần đó, mấy người cán bộ lớp đến nhà em chơi vì cũng sắp thi. A vẫn tỏ ra muốn gây ấn tượng với bố mẹ em. Hôm đó em lỡ mồm nói ra việc B hẹn em đi chơi vào hôm sau. A có vẻ lúng túng khi nghe tin đó. Thực ra sáng T7 em đi chơi với B và mấy người bạn, còn tối T7 (lẽ ra là hẹn A nếu như không có vụ giỗ tổ) thì em đi chơi với lũ bạn thân. Dù trong lòng cả 2 đều biết không còn cái vụ hẹn hò đó nữa nhưng phải đến 10h tối A mới nhắn cho em 1 cái tin vuốt đuôi xin lỗi em phải nhỡ hẹn vì em gái A đang nằm viện Bạch Mai. Em đi chơi về có gọi cho A hỏi thăm tình hình em gái A. Em nghĩ không tìm hiểu nữa thì vẫn có thể là bạn bình thường, hỏi thăm 1 chút theo phép lịch sự thì mất gì đâu. A nói chuyện với em có vẻ hồ hởi. Đêm CN A gọi điện cho em kêu mất ngủ.


- A: A nằm mãi mà không ngủ đc cô giáo ah.


- Em: Anh mất ngủ thì gọi điện cho người yêu ý, gọi gì cho tôi


- A: Người yêu A ngủ rồi


- Em: ngủ rồi thì gọi dậy nói chuyện


- A: nhưng người yêu A hay dỗi lắm, nt không thèm trả lời, gọi điện không nghe (cái này là đá xoáy sang em ah)


- Em: người yêu anh bao tuổi rồi?


- A: hơn cô 1 tuổi


- Em: 85 hả, năm nay được tuổi đấy, lấy đi


- A: cuối 84, đầu 85


- Em: tuổi chuột, được, hợp tuổi, lấy luôn đi


A đọc cho em toàn bộ 12 con giáp, bảo em có thế mà cũng không biết, em bảo 84 là chuột còn gì, tuổi tý, quá hợp. A ậm ừ.


- A: nhưng 1, 3, 6, 8 kim lâu không lấy được


- Em: qua sinh nhật là lấy được tất. Sinh nhật tháng mấy


- A: tháng 1


- E: qua sn rồi, lấy được rồi (cái này em khuyên hơi láo ah)


- A: nhưng vẫn chưa dành dụm đủ tiền, ở HP họ đám cưới to lắm, riêng lễ ăn hỏi phải có cây sao đen tốn đến 20 triệu rồi (anh chị nào quê HP cho em hỏi có đúng không ah)


- E: nhà người ta giàu thì đám cưới to, mình nghèo thì đám cưới nhỏ


- A: nhưng gia đình đó truyền thống lắm


- E: thế bạn gái anh làm gì mà không hỗ trợ anh chuyện cưới xin


A không trả lời mà lảng sang chuyện em đi chơi với B, hỏi em đi với B có vui không, có ý vun vào cho em và B.


- A: cô chuẩn bị nam tiến đi là vừa (B công tác trong tp HCM)


- Em: có thể. Nhưng quan điểm của bố mẹ tôi là có 1 cô con gái thôi, gả chồng gần có bát canh cần còn mang sang. Còn quan điểm của tôi là tấn công vào vườn không nhà trống, hạ gục nhanh, tiêu diệt gọn


- A: khí hậu trong nam thuận lợi lắm, rất hợp với phụ nữ


- Em: anh thấy tôi với anh B có đẹp đôi không?


- A: đẹp đôi lắm cô ah


- Em: thế thì tốt. Anh là người ngoài cuộc mà nói thế thì tôi yên tâm rồi


- A: sao cô cứ muốn lấy chồng sớm thế. Cô còn trẻ lắm mà


- Em: người ta tiến thì tôi phải tiến chứ, chẳng lẽ tôi lại lùi


Hôm đó A và em trao đổi về rất nhiều thứ như cuộc sống gia đình sẽ thế nào nếu vợ ở 1 nơi chồng 1 nơi, về số lượng con cái, cách nuôi dạy con cái, quan điểm về bà mẹ độc thân bla bla....Cuối cùng A bảo là thật ra người yêu A sinh năm 82. Ny A còn chưa muốn cưới thì em không nên vội. Nói đi nói lại 1 lúc cũng chỉ là A thuyết phục em không nên cưới vội, em thì bảo vệ quan điểm của mình đến cùng. Em bảo là A chưa muốn cưới chứ cô gái nào đến tuổi ny A cũng muốn có 1 gia đình thôi, A yêu chị đó 2 năm rồi thì cũng phải nghĩ cho chị đó. A nhận là có tình cảm với em, trước khi gặp em đã xác định cho mình 1 hướng đi rồi nhưng bây h thì không biết làm thế nào. Em khuyên A cưới đi cho ổn định, hãy nghĩ cho chị đó, nghĩ về mối tình 2 năm, đừng đứng núi này trông núi nọ nữa. A bảo lúc khác sẽ trao đổi với em.


Tối T4 tuần vừa rồi A hẹn gặp em để trao đổi tiếp chuyện hôm trước nhưng sau đó lại cho em leo cây. Em bực mình lắm ah, em nt mắng A. Đến 9h A đi cùng 1 anh bạn em có quen đến nhà em. Em không tiếp. Về nhà A gọi điện xin lỗi bảo là bận việc, em bảo bận không đến được thì phải nt để em khỏi phải chờ. A nhận là quên mất cuộc hẹn. Em bảo thi xong là xong, em sẽ kg còn liên hệ gì với cái lớp ý nữa, cả A cũng thế thôi. Sau đó em cúp máy. Suốt đêm ấy A nt cho em, lời lẽ tình cảm lắm. Sáng hôm sau còn nhờ anh lớp trưởng gọi điện cho em. Em nghĩ chắc là sợ ảnh hưởng đến kết quả thi thôi vì sau buổi thi 1 anh cán bộ lớp có mời em đi uống nước xin xỏ điểm chác vì anh này đang có ý định xin ở lại trường. A cũng đi cùng nhưng em tỏ ra bình thường. Bữa đó A tặng em 1 tờ 2$ bảo là tờ của em và của A là 1 cặp. Em cũng chẳng để tâm.


Hôm nay A lại nt cho em hỏi em kết quả thi. Đến bây h thì em biết rõ ý đồ của A rồi, A làm thân với em cũng chỉ vì chuyện điểm chác kia thôi. Em ngu quá ah. Em bảo em rạch ròi chuyện công việc với tình cảm. Em không giúp được. A xin xỏ nài nỉ mãi. Em bực mình mắng: “thi cử xong rồi, anh đừng liên lạc với tôi nữa”


- A: nhớ cô thì nt chứ sao nữa


- Em: nhớ nhung cái gì. Anh lượn đi cho nước nó trong. Tôi thấy thương cô ny anh vì cô ấy đã dành tình cảm cho một người như anh


- A: hic. Cô thương thật hay cô chỉ nói thế thôi


- Em: Nếu tôi là cô ấy, tôi chôn sống anh từ lâu rồi. Đàn ông lăng nhăng!


A không nt lại. Nghĩ 1 lúc em thấy mình nặng lời quá nên nt cho A “Xin lỗi. Tôi ghét người không rõ ràng trong tình cảm nhg tôi kg có quyền bắt người khác phải hành động theo ý tôi”. A nt lại là “kg sao mà, cô giáo nói gì cũng được mà”.


Zai này chai lỳ lắm ah. 6h sáng nào cũng đánh thức em bằng 1 tn đều như vắt chanh. Em cũng đã tự nhủ với mình là quên người ta đi nhưng mà không làm được. Anh chị cho em lời khuyên đi ah