Các chị các mẹ ơi giúp e với . e ko biết phải làm sao nữa rồi.
E và a quen nhau đã 2 năm. Gia đình e thì bình thường, đủ ăn. Còn gia đình a thì khó khăn hơn. A có 1 gia đình ko mấy hạnh phúc, nhiều lần e nghe a kể về việc ba a đánh mẹ a.
E và a quen nhau khi còn học 12. A bảo e là động lực để a tốt nghiệp phổ thông. Sau khi tốt nghiệp 12, với sức học của a, a ko thể tiếp tục học được. A đi làm nhiều nghề, sửa xe, giữ xe, bảo vệ... Quen 1 người ko khá giả, ko tương lai ,nhưng e dc a thương yêu nhiều, vì vậy đó là động lực để e bên a, hy vọng vào 1 tương lai tươi sáng.
Còn e, sau khi học xong 12, e xa quê lên sg học dh. Khoảng thời gian 1 năm xa nhau, tình cảm cả 2 vẫn êm đẹp . a vẫn thể hiện tình yêu với e mặc dù xa cách. 1 năm đó, cứ 1 vài tháng a lại dành tiền lên sg thăm e khiến e cũng an lòng, mặc cho tương lai a mù mịt.
Rồi sau đó a quyết định bỏ tất cả lại quê nhà, lên sg làm với mong muốn thay đổi tương lai, nhưng mục đích chính là để gần e, sợ mất e. Rồi chúng e có những tháng ngày bên nhau, ăn cùng nhau, ở cùng nhau.
Với đồng lương ít ỏi a có được, e ko dc a dắt đi chơi nhiều nơi, ăn nhiều chỗ, nhiều lúc thấy cũng tủi thân nhưng cũng chấp nhận.
Rồi nhiều lần lương ko đủ cho a dùng với cách tiêu xài hoang phí của a, để a ngủ khách sạn, a mượn tiền e nhiều lần, mượn r trả, rồi lại mượn. Sinh viên như e sống nhờ đồng tiền bố mẹ gửi, đủ ăn chứ ko phải dư vả gì, a mụơn làm e phải khổ sở trong việc xoay sở tiền tiêu. E cáu với a, và e ăn tát. E bắt buộc phải đem tiền cho a mượn.
Có 1 lần rồi thì có 2,3,4,5 lần, và đến h e cũng ko nhớ nổi mình bị đánh lần thứ bao nhiêu rồi :)
Có những lần vì e ko phục vụ a trong chuyện ấy, a đánh e, túm tóc e, bóp cổ e đến ko thở được. Những lần như thế e chỉ biết khóc, còn a đánh vẫn đánh thôi. Rồi khi mọi chuyện nguôi ngoai, a lại ôm lấy e mà xin lỗi tíu tít, tỏ ra ăn năn hối lỗi.
Có nhiều lần e đề cập đến chuyện chia tay, a chửi e: mày ko quen tao thì mày cũng ko quen ai dc đâu. Tao thấy mày đi với thằng nào thì 2 đứa bây cùng chết. Tao đã bỏ ra nhiều thời gian, tiền bạc vì mày thì tao ko dễ dàng bỏ như vậy đâu.
A chửi e là con đ*, con đàn bà, dm, mày, tao.... ko chỉ đánh e, mà 2 cái đt của e đã ra đi vì a ném, a bẻ. Mỗi lần như thế e phải tự tiết kiệm bằng tiền bố mẹ gửi mà mua lại.
Nhìu lần e đã nói với mẹ a về tính cách của a, mẹ a có la a nhưng rồi đâu lại vào đấy.
E cũng ko thể nói với bố mẹ e dc, gia đình e có gia giáo, bố mẹ thương yêu em từ bé, chăm lo cho e, rất kỹ tính với e trong việc chọn bạn, đi chơi , chọn bạn trai. Nên nếu bố mẹ biết chắc họ sốc lắm.
Gần đây, a đi làm , e đi học, ít thời gian gặp nhau nên thường nhắn tin. Bình thường thì thôi, nhưng khi mâu thuẫn, a lại giở thói côn đồ, chửi e thậm tệ, còn bảo: mày có tin tao nói cho ông bà già mày biết chuyện của mày ko. Tao thề với mày từ giờ về sau có ngày tao đánh mày thừa sống thiếu chết. Ráng giữ mạng đi.
Có phải kiếp trước e ở ác lắm ko mà kiếp này em phải chịu cảnh này vậy?
Nhiều lúc thấy chết cho khỏe thân. Em phải làm sao đây mọi người?