Bạn gái phải lo kinh tế cho bạn trai ...huhu ... có mẹ nào như mình không.
Em có chuyện này buồn lắm . Mọi người khuyên em với . E và anh quen nhau 2 năm rồi , tính năm sau thì cưới . A và e đều học khoa kiến trúc , em học sau anh ấy 1 khóa . A học khá tốt và được trường giữ lại giảng dạy . Ngày trước anh vừa dạy ở trường, vừa làm thêm cho 1 cty thiết kế . Lương bổng của a sống cũng tạm ổn. 1 ngày cty a xuống dốc sa thải nhân viên , a cũng phải ra đi . Với mức lương cua trường (2tr) , a lại ở xa nhà , tiền sinh hoạt hàng tháng 2tr k đủ vào đâu , em phải lo lắng cho anh rất nhiều.A quyết tâm mở xưởng gỗ thi công và làm nội thất , em cũng góp cho anh 1 khoản tiền k nhỏ .Nhà anh thì ko mấy đoái hoài tới anh , chẳng giúp anh đc 1 đồng , em thấy kì lắm nhưng thôi kệ k quan tâm tới gia đình anh nữa. Vạn sự khởi đầu nan , anh bán hết mày móc , xe cộ để đầu tư 1 xưởng gỗ , nhưng cũng gặp nhiều khó khăn lắm , anh làm cực như trâu , thức khuya dậy sớm , mưa gió gì cũng lao vào làm việc , nhưng ko mấy hiệu quả . Vẫn thiếu thốn triền miên. Em vẫn là đứa lo lắng cho anh từ xăng xe, ăn uống , chi phí linh tinh . Em ko tiếc tiền đâu các mẹ ạ , vì em thu nhập khá tốt( em học KT nhưng mở đc 2 shop quần áo). Nhưng em buồn lắm , em là con gái mà 2 năm nay em phải cán đán lo lắng cho anh . Tụi em tính năm sau thì cưới , nhưng em sợ lắm , thu nhập anh như vậy làm sao lo nổi đám cưới đây , nhà anh thì ngó ngàng gì tới anh đâu ( nhà anh cũng nghèo các mẹ ạ) . Anh ko phải là người không biết nghĩ , anh tủi thân và ngại lắm khi mỗi lần cầu xin em giúp đỡ .E cũng nhìn thấy ý chí phấn đấu của anh , thấy anh làm ngày làm đêm mà em thương lắm . Gần đây em thấy anh buồn và nản chí lắm , anh cũng tâm sự anh phấn đấu , cố gắng hết mình mà cũng ko đủ ăn đủ sống chứ huống hồ lo đc cho em . Em vừa thương anh mà cũng buồn và nản . E nghĩ cứ vậy hoài làm sao em chịu nổi đây , ko lẽ em phải 1 mình gánh vác gia đình sao .Sau này cưới nhau rồi , còn bao nhiêu chi phí phải lo . Sợ lắm các mẹ ơi .!