Anh yêu người yêu cũ của anh, chị ấy đi lấy chồng rồi...
Đó là lời nói của người yêu em sau một thời gian bọn e yêu nhau 3 tháng......
Tình cờ gặp nhau khi tập thể dục,anh ấy làm quen ,tìm đến tận nhà em,mặc dù bẵng đi 2 tháng sau lần gặp tình cờ đó,e ko hề trả lời tin nhắn,điện thoại của anh ấy.Cuối cùng em đồng ý yêu anh,anh hơn em 6 tuổi,là một kíến trúc sư giỏi.Tất cả những gì bọn em có với nhau trong vòng 3 tháng yêu nhau thật tuyệt vời,anh ấy chăm sóc,ân cần với em,tất cả những gì dù là nhỏ nhặt nhất thay đổi ở em anh ấy đều biết.Anh ấy người Quảng Bình,còn em người Bắc,e đã về nhà ra mắt bố mẹ và chị gái anh ấy.E thấy yêu anh,yêu cả gia đình a,mọi người đón tiếp em rất nồng hậu.Công bằng mà nói,bọn em nhìn rất đẹp đôi,và tất cả mọi người đều thừa nhận điều đó.E thấy hãnh diện vì tình yêu của mình,vì anh ấy thật sự rất yêu em,nhưng rồi sau đó,tất cả mọi thứ thay đổi ,e ko biết nguyên nhân vì sao,sau 2 tháng,anh ấy ko hề chủ động liên lạc,em hỏi sao anh ấy lại vậy,chỉ là câu nói anh bận lắm.Rồi cuối cùng,a ấy cũng chịu nói ra lí do thật sự rằng :anh ấy vẫn yêu người yêu cũ của anh ấy,mặc dù chị ấy đã đi lấy chồng.từ khi có em,anh ấy đã quên,nhưng có một hôm chị ấy nói rằng còn yêu anh.
E đọc tin nhắn đó mà thấy mình cảm giác như rơi ko trọng lượng,chỉ vì một lời nói của một người mà giờ đây a ấy biết là chẳng thể đến với nhau đc nữa,mà anh ấy thay đổi thái độ đến vậy sao.Em nhắn tin ko trả lời,em quan tâm anh ấy tỏ ra khó chịu,e đến nhà anh ấy,a ấy để cho em ngồi một mình rồi thản nhiên ngồi làm việc,chat với ai đó.Trong khi trước kia,chỉ cần e đến là anh ấy sẵn sàng gác tất cả mọi việc lại,ở bên e cả ngày được.Những tin nhắn đầy yêu thương giờ đây đọc lại sao thấy nó chẳng còn liên quan gì đến hiện tại,thấy tim mình thắt lại.
Em đã nói rằng dù anh ấy chọn lựa ai,em sẽ vẫn yêu anh ấy,vẫn muốn quan tâm đến anh ấy.E biết,nếu e lựa chọn thế,e sẽ chấp nhận là người bị tổn thương.Có những hôm anh ấy ngồi máy tính,em ngồi đằng sau khóc một mình,thấy tủi thân,thấy mình thật ngớ ngẩn khi chọn lựa con đường này.Trong khi,chỉ cần mình gật đầu một cái,chẳng thiếu những người sẵn sàng,quan tâm chăm sóc đến mình,trong số họ có những người địa vị,tiền tài đều hơn anh ấy..E đã nghĩ,e có lợi thế,em có lợi thế là mặt khoảng cách em rất gần anh ấy,có thể thời gian này a ấy cần người bên cạnh để chia sẻ,nhưng những lần bọn e gặp nhau,nói với nhau chắc chưa đến 10 câu,a ấy ko chịu nói gì cả.E đã hi vọng sự kiên nhẫn của em sẽ làm anh ấy thay đổi,vậy mà sao đến h,e thấy mình lạc lõng,thấy mình đơn độc quá.Bạn bè e nói rằng,anh ấy là người có vấn đề mới ko nhận ra rằng ,em là người đối xử tốt với anh ấy như thế nào.Nhưng đó là người ngoài,còn anh ấy,vẫn dõi theo một hình bóng quá khứ,hạnh phúc ko thể với tới đc,e muốn mình đưa anh ấy về hiện tại,về với những gì anh ấy đang có.Nhưng sao thấy mình chênh vênh,thấy ko còn đủ tự tin nữa.
E biết làm gì đây,khi mọi thứ cứ đang tiến đần đến ranh rới vực thẳm.