Lần đầu tiên đến với trường xưa, khi xác nhận trường cấp mình học còn đang mày mò up ảnh và bài viết để trang trí trang cá nhân của mình thì thấy có người vô chat với tôi.


- Buzzz


- Chào em


- Vâng! Xin lỗi anh là ai ạ ?


- Anh học cùng trường cấp 3 với em cho anh xin nick yahoo nói chuyện được ko?


Tôi cho và không nói gì, thực ra cho theo đúng phép lịch sự thôi chứ tôi cũng không thích và tin vào kiểu làm quen trên mạng lắm.


Add nick tôi rồi anh cũng chẳng nói gì, và tôi cũng không bắt chuyện hỏi han vì cũng không thấy tò mò.


Có thói quen dậy sớm, thích khi để nick online và trong list của mình có mỗi nick mình sáng vì khi đó bọn bạn vẫn đang say giấc.


Sáng hôm đó vẫn như thường lệ tôi để nick online, thì thấy cũng có một nick online, ngạc nhiên ,ai vậy nhỉ, nhìn mãi mới nghĩ ra à cái ông hôm xin nick trên trường xưa.


- Buzz


- Dậy sớm vậy em


- Vâng, anh cũng vậy còn gì?


- Hôm nay phải đi học không em?


- hôm nay là thứ 2 tất nhiên là có rồi ạ


- Em có vẻ không thích nói chuyện với anh nhỉ?


- Vâng em không thích người lạ nhất là làm quen trên mạng ạ.


- Thế à, nhưng anh thích nên anh sẽ thường xuyên vào nói chuyện với em đó.


Không nói gì tôi chào rồi offline, đúng như lời nói cứ thấy nick tôi online là anh nhảy vào nói chuyện hỏi thăm, trêu đùa.dần dần tôi cũng thấy quen và vui khi nói chuyện với anh nhưng vẫn giữ vẻ nghiêm nghị trong câu chữ. Tôi bắt đầu tâm sự nhiều với anh về học tập bạn bè, khi thấy chán nản hay hiểu lầm với bạn bè anh đều tư vấn và khuyên tôi phải làm gì, cứ thế tôi quen sự có mặt của anh vào mỗi buổi sáng sớm.


Sáng hôm đó ngày 8/3 tôi online sớm vẫn mong hôm nay mình sẽ nhận được những lời chúc rất hóm hỉnh của anh và những bó hoa gửi qua yahoo, chờ mãi vẫn ko thấy nick anh sáng, chắc nhà anh mất mạng, rồi tôi phải đi học tối về đến nhà tôi online ngay vì nghĩ sẽ nhận được tin nhắn offline của anh , chờ mãi ……. Rồi ngày 8/3 cũng qua còn anh vẫn không suất hiện. Rồi từ ngày hôm đó không bao giờ thấy nick anh online nữa, tôi có vào buzz nhưng vẫn không thấy phản hồi gì? Tại sao vậy……. anh đi đâu mất rồi. Tôi bắt đầu thấy trống trải, thiếu thốn một cái gì đó và biết khóc khi nhớ anh. phải chăng em đã yêu anh .