Khi viết những dòng chữ này ra,thực sự trong thâm tâm em đang cực kì hoang mang,lo lắng,xen lẫn 1 chút vui mừng,lẫn xấu hổ,lẫn tủi thân!Nói chung tâm trạng em đang rất rối!


Em là thành viên của diễn đàn đã 1 thời gian,nhưng nay em phải đổi sang nick này vì lí do tế nhị có liên quan em sẽ nói sau đây!Các anh chị làm ơn đọc và đưa ra lời khuyên giúp em!Mọi việc với em gấp lắm rồi!


Em năm nay 23 tuổi,bạn trai em 25 tuổi,yêu nhau được gần 2 năm!Bạn trai em là sinh viên ĐHBK vừa mới bảo vệ đồ án tốt nghiệp xong được nửa tháng,đang bắt đầu đi xin việc,em là sinh viên năm cuối,tháng 6 sang năm ra trường!(Em học liên thông đại học,trong thời gian học liên thông em có đi làm,nhưng vừa mới nghỉ vì công việc ko phù hợp).Em và anh ấy rất yêu và hiểu nhau!Yêu nhau được 1 năm,em và anh ấy đã ko giữ được mình và đã đi quá giới hạn!Nhưng chuyện đó ko thường xuyên xảy ra,bọn em luôn nhắc nhở,giúp đỡ nhau học hành,đầu tư cho tương lai!Qua gần 1 năm quan hệ,nay chúng em đã lỡ để mang bầu!Dù đã uống thuốc tránh nhưng chuyện đã xảy ra!Cả 2 chúng em đều ko ngờ tới!Em đi khám sáng nay và bác sĩ cho biết em bé trong bụng đã to,khoảng 3 tháng rồi!Em thật sự hoang mang,vì em ko thấy có dấu hiệu gì của ốm nghén,ngoài việc em mệt mỏi(cũng chính vì mệt mỏi này,em đã nghĩ do làm việc,học tập quá sức nên đã xin nghỉ để tập trung học tập).Nay em đi khám thì em bé đã lớn vậy rồi!


ANh chị thân mến,em biết chuyện của bọn em để xảy ra thật là đáng trách,vì em là con gái mà đã ko giữ gìn được cho bản thân,để xảy ra chuyện như vậy!Thương con và xấu hổ cho ba mẹ!Em vừa gọi điện thông báo cho anh,anh rất lo lắng,hoang mang,và bối rối,cả 2 đứa thực sự đều ko biết nên hành động như thế nào lúc naỳ,vì bọn em còn quá trẻ!Suy nghĩ và hành động nông nổi!


Em thương con,và em bé cũng đã lớn,và trước khi đi khám em đã chuẩn bị tinh thần sẽ giữ em bé lại dù bất cứ giá nào!Anh chỉ nói lúc nào cũng sẽ ở bên em,chứ lúc em hỏi nên làm thế nào thì anh nói hiện giờ anh bối rối,em cho anh thời gian 1 chút để anh bình tâm lại!Em cũng hiểu và thương anh nên ko thúc ép,khóc lóc nhiều!


Hoàn cảnh bọn em còn trẻ,người mới ra trường chưa tìm được việc làm,(em tin là anh sẽ tìm được việc sớm vì anh là 1 sv khá giỏi ở 1 trường ĐH có tiếng),còn em lại là sinh viên chưa tốt nghiệp(mặc dù ở lớp em cũng có các anh chị đã cưới và có con,vừa đi làm vừa đi học),em là con gái ở HN,hoàn cảnh nhà có 2 chị em,chị gái đã đi lấy chồng gần nhà,nhà còn mình em,xác định sau khi cưới sẽ ở rể!còn anh là con trai ở 1 tỉnh miền trung.Dự định của bọn em là năm sau hoặc năm sau nữa,em ra trg,có công việc,anh cũng đi làm 1,2 năm rồi mới cưới,dự định hè này mới về ra mắt gia đình anh!Còn bố mẹ em thì anh cũng đã đi lại,thưa hỏi 1 năm nay!Nhưng bố mẹ em ko ưng vì xa quá!


Giờ bố mẹ anh còn chưa biết mặt em,nhưng đã biết qua về mối quan hệ của bọn em,vì anh đã kể,chỉ có anh chị anh biết em rồi và thi thoảng có gọi điện qua lại hỏi thăm.


Em và anh nên làm gì lúc này!Nếu anh và em quyết giữ em bé thì bọn em phải hành động ra sao?Nên nói cho bố mẹ em biết tin này trước hay bố mẹ anh?Em nghĩ đến 3 cách xử trí,em chưa bàn với anh,nhưng e cần lời khuyên các a chị sao cho đúng:


1 là anh đến nhà em và 2 bọn em nhận lỗi với bố mẹ,nói cho bố mẹ em biết chuyện,sau đó anh xin phép cho em vào trong đó rồi 2 đứa cùng xin lỗi,xin phép bố mẹ trong đó.


2 là anh đến nhà em,2 bọn em nhận lỗi với bố mẹ em,sau đó anh 1 mình về quê nói với bố mẹ,xin phép và nói với bố mẹ.


3 là anh về quê nói với bố mẹ anh,em nói với bố mẹ em,rồi sau đó bố mẹ anh mới lên nhà em xin phép!


Bọn em còn trẻ,chưa va vấp nhiều,cách xử sự còn chưa được toàn vẹn,nhất là trong giai đoạn khó khăn này!Các anh chị giúp em với!


Lúc này em chỉ thương con,được 3 tháng rồi mà mẹ ko hay biết,ko đầu tư chăm sóc,ăn uống,tẩm bổ,mà chỉ mệt mỏi và ko chịu ăn,thương con em lắm!Sau đó em thương bố mẹ,chắc bố mẹ sẽ rất sốc và xấu hổ về em!Thương anh chân ướt chân ráo ra trường,còn suy nghĩ nông nổi!thương em ko biết có tiếp tục đi học được ko?


Em rất rối nên viết có phần lộn xộn,anh chị gắng đọc và chỉ bảo em với ạ!