Cách đây ít lâu, em cứ nghĩ hôm nay sẽ là ngày Valentine đầu tiên mình hạnh phúc, mình vui vẻ cùng nhau, có đôi có cặp. Thế mà hôm nay lại là ngày ẹm buồn tủi với chuyện của 2 đứa mình.


Ngày trước khi quen anh rồi yêu anh, em cũng lên diễn đàn này nhờ mọi người tư vấn. Thế mà giờ đây, trong sự im lặng của anh, em chỉ muốn gặp anh một lần mà nói: Mình chia tay đi anh!!!


Em đã từng nói với anh, là em sợ sự im lặng của người khác, em sợ sự vô tâm của anh. Vậy mà chỉ vì giận nhau mà anh không nói với em một lời nào. Bao nhiêu ngày trôi qus rồi anh biết không anh, liệu anh hiểu cảm giác của em không anh., hay anh vẫn chỉ nghĩ cho riêng mình thôi.


Em không biết tại sao anh lại thế, tại sao anh vô tâm đến vậy, tình yêu của anh và em trong anh liệu có nghĩa lý gì không? Hay tại tình cảm em danhf cho anh, khiến anh luôn cảm thấy an toàn. Khi anh gọi em luôn nghe máy, nhắn tin nhắn lại luôn. Nhiều hôm Anh có việc qua gần nhà em, gọi cho em là em có thể đi uống café cùng anh. Anh chỉ hỏi Em nhớ anh không? Nếu em nói không thì anh bảo Anh không tin còn anh thì chỉ nhớ em một tẹo. Có thể vì anh biết rõ em dành nhiều tình cảm cho anh lắm. Có lẽ tại em luôn nghĩ cho anh, nghĩ cho anh nhiều quá, đến nỗi quên hết cả bản thân mình.


Đoạn đường từ Khương Trung đến Hồ Tùng Mậu mà anh cũng nói là xa, mình yêu nhau thế sao anh. Giờ này em buồn và em nhớ anh lắm. Mấy hôm nay em không thể tập trung được, có khóc thì em cũng khóc rồi, nhưng em muốn gặp anh và nói: Mình chia tay đi anh!


Gửi mọi người bài thơ này:


Đừng bao giờ nói “ Em không thể sống nếu thiếu Anh”


Con yêu dấu…



“Em không thể sống nếu thiếu Anh”


Là câu Ba không muốn nghe từ Con Gái


Tình yêu không là điều gì sai trái


Chỉ vì Con tìm chưa đúng nửa mà thôi


“Em không thể sống nếu thiếu Anh”


Là câu Ba không muốn nghe từ Con Gái


Dù cho Hắn có là con người vĩ đại


Có đáng thế không, Con Gái của Ba à?


“Em không thể sống nếu thiếu Anh”


Là câu Ba không muốn nghe từ Con Gái


Dù Con thấy tâm hồn mình trống trải,


Cũng đừng quên rằng Con vẫn có 1 nơi…


Ba không thể cùng Con đi suốt cuộc đời


Cũng không bên Con mỗi khi khó nhọc


Chỉ một điều Ba mong Con không học


Là cái câu Ba chẳng muốn nghe.


Đừng bắt Ba tìm giúp một nửa của mình


Vì Con biết đó là điều phi lý


Con hãy làm theo con tim và lý trí


Giữa biển người, đừng vội nhé Con yêu.


Ba yêu dấu, con hứa...


Một bờ vai vừa đủ để gục đầu


Một ánh mắt hiểu điều Con không nói


Một giọng trầm không bao giờ khiến tim Con đau nhói


Hay chỉ là sự im lặng thấu tận lòng


Con Một người bình thường biết tôn trọng Con


Và cũng đáng để cho Con tôn trọng


Không cần nói nhiều để khiến Con hy vọng



Chỉ cần làm vừa đủ để Con tin


Một người bình thường không quá thông minh


Đôi khi chịu cho Con nâng mình lên chút xíu


Đủ tinh ý để biết khi Con nũng nịu


Nói những điều vô lý cũng nhường Con


Một người bình thường có những tật xấu con con


Để có cái cho Con quan tâm nhắc nhở


Trong mỗi bước đời có điều gì trắc trở


Luôn muốn Con là người biết đầu tiên


Một người bình thường không có quá nhiều tiền


Để Con không thấy mình như thân tầm gửi


Người không bao giờ khiến Con phải tức tưởi


Vì cái cười nhếch mép khẽ thoáng qua


Một người bình thường nhưng biết lo xa


Không để Ba phải bận tâm về Con gái


Biết phân biệt đâu là điều phải trái


Biết khiêm nhường, từ tốn để vươn lên.


Một người bình thường đủ để nhấc Con lên


Như thuở còn thơ Ba hay làm thế


Đủ kiên nhẫn ngồi nghe Con kể lể


Dù thế nào cũng không ngắt lời Con.


Một người bình thường đủ để thay đổi Con


Chín chắn hơn và biết nghĩ về người khác


Biết cảm thông và sẽ chung lòng gánh vác


Những chông chênh, nghịch cảnh trong đời…


Liệu Con có đòi hỏi những điều quá xa vời


Để mỏi mắt cả đời không tìm thấy?


Để Ba đêm đêm trở mình lo ngay ngáy


Con gái mình, một mái đầu xanh…


“Em không thể sống nếu thiếu anh”


Là câu mà Con sẽ không bao giờ nói


Người ta cười, cho lời Con như sương khói


Nhưng đó là lời hứa… của Con gái với Ba.