Sinh ra trong một gia đình gia giáo, từ nhỏ tôi đã đặt nặng chuyện học hành. Những năm học phổ thông tôi có rất nhiều người theo đuổi, nhưng lúc đó còn nhỏ nên tôi chỉ chú tâm vào việc học hành.
Sau khi đậu đại học, tôi rời quê lên thành phố. Tự lo cho mình nơi đất khách quê người không một người thân bên cạnh, cái vỏ bọc trong tôi ngày càng lớn, trong quá trình học đại học tôi chẳng quen ai. Đến khi ra trường, tôi ở lại thành phố làm với một công việc ổn định và tạm gọi là có vị thế trong xã hội. Cá tính tôi rất độc lập. Đi làm đã được 2 năm nhưng tôi vẫn chưa quen được ai, không phải là do tôi kén chọn mà là tôi chẳng thấy có ai để mình chọn.