Chào các anh, các chị. Em tham gia wtt từ lâu nhưng bị ban nick cách đây 2 tháng nên lâu rồi cũng chỉ ngồi hóng ở các topic.
Em đang nản quá, mong mọi người giúp đỡ. Em sinh năm 1992, khi em gần 1 tuổi thì do tai nạn ngoài ý muốn (bị ngã) nên em bị bại nửa người bên trái. Lúc đó bố mẹ em đưa em xuống trạm y tế xã nhưng ng ta nói ko sao cả nên cũng chủ quan. Dần khi em lớn thì tật mới thấy rõ.
Từ khi em lên 8 tuổi, gia đình có đk hơn 1 chút thì em đã được lên HN chữa bệnh. Ấn tượng đầu tiên về HN trong em là những bệnh viện: 103, 108, Châm cứu, Chấn thương chỉnh hình,.. Nhưng do em lớn rồi nên hiệu quả không cao.
Dù thế nhưng nhiều năm liền em vẫn là học sinh xuất sắc. Em đi học xa nhà, sống tự lập từ năm em học lớp 10 (lớp chuyên Anh của trường chuyên tỉnh). Hiện em đang là sinh viên đại học năm 2.
Về ngoaị hình thì em cũng chỉ thuộc dạng bình thường, hơi mập 1 chút. Em nói hơi dài dòng để các anh chị hiểu được hoàn cảnh của em để tư vấn cho em.
Em bị bại nửa ng bên trái nên các hoạt động vận động có hơi khó khăn nhưng em vẫn cố gắng như các bạn sinh viên khác. Em luôn tự nhủ các bạn làm 1 thì mình phải cố gắng 10. Từ năm 1 em đã bắt đầu đi làm thêm. Mặc dù gõ bàn phím chỉ là 1 ngón tay nhưng em rất thích Thương mại điện tử. Em cũng bán hàng trên mạng 1 thời gian ở WTT, *** hay Enbac nên chắc một số chị cũng biết em. Tuy yếu nhưng em vẫn tự mình đi xe bus đi ship hàng, nhiều khi đi bộ khá xa.
Giờ thì em đang làm kinh doanh cho một công ty về TMDT, nói chung em thấy em thích nghi khá tốt với công việc, làm được việc và cũng được sếp ưu đãi. Em cũng dành được khá nhiều thiện cảm với khách hàng (phương diện công việc)
Về học tập, công việc em tốt là thế nhưng sao chuyện tình cảm của em lại khó khăn đến thế. Cách đây 3 năm, em có yêu 1 ng, nhwng ng đó ko có tình cảm với em. Chuyện tình cảm thì ko ép buộc được, em cũng không trách. Nhưng có một số ng làm em đau lòng hơn.
Như có 1 anh, khi mới quen e thì cũng rất quan tâm, rất vui vẻ. Em cũng có thiện cảm với anh này. Em cũng đi ra ngoài cùng anh 4 lần nhưng anh ko phát hiện ra tật của em(phải ng nào tinh ý thì mới biết, vì nếu chỉ thấy em đi 1 bộ 1 đoạn ngắn thì không biết, giờ em còn đi dép cao 7-9cm nữa nên càng khó lộ). Rồi em về, em nt bảo anh có biết e bị làm sao ko, rồi em kể về đk skhoe của em. Sau hôm đó, anh ta lảng tránh em, mặc dù hứa hẹn lần tới đi ra ngoài cùng em nhưng sau lấy cớ này khác. Từ đó em ko gặp mặt anh lần nữa, cũng khoảng 7-8 tháng rồi.
Gần đây, em cũng mới quen 1 anh, tuy mới gặp nhưng em cũng có ấn twowngj tốt về anh ấy. (Em làm về kinh doanh, gặp rất nhiều các sếp nam nhưng ko phải ai em cũng có cảm tình đâu ạ). Theo cảm nhận thì anh cũng có cảm tình với em. Sau buổi hẹn hôm trước, anh nhắn tin cho em rồi hỏi em về chưa, em thấy anh như thế nào, thường thì hôm nào em rảnh, em thich đi chơi ở đâu,.. Rồi hẹn em tối thứ 3 này đi chơi nữa.
Quả thực em đang băn khoăn, em ko biết thứ 3 này nên đi chơi ko (bọn em mới gặp chiều thws 7), rồi phải nói với anh ấy như thế nào,... Em sợ mình có tình cảm với ng ta rồi người ta lại rời xa em.
Vì sao trước khi biết em bị tật thì đối xử tốt vs em thế mà sau đó lại hờ hững. Phải chăng đó là cái tội???