Buồn quá.chả có từ nào diễn tả nổi tâm trạng của e lúc này.


20/10 chồng đi làm về ngồi dưới nhà đọc báo.vợ gọi lên đưa quà sang ngoại để biếu bà ngoại.Chồng chả nói gì, chỉ hỏi mỗi một câu:e đã mua quà cho chị ... chưa.(chị đã có chồng con nhưng vẫn ở cùng nhà bố mẹ đẻ). Tủi thân quá.


Về nhà ngoại đưa quà, ngồi chưa nóng chỗ đã đòi về để xem bóng đá.(nhà chồng ngay cạnh nhà em).Tự nhiên e thấy như mình đang bắt ép chồng làm việc mà mình ko muốn.


Tối ăn cơm chị chồng hỏi: Thế đã mua j cho vợ chưa.Chồng thản nhiên nói: xin nợ rồi. Chán.(đã được lời nào đâu).


Tối.ăn cơm xong.chồng ngồi đọc báo.vợ chả thấy nói j.đến 10h gọi chồng:anh lên đây.mình chỉ nói lên tặng quà chị .... lên sớm ko chị đi ngủ.Chồng cằn nhằn rồi xuống đọc báo tiếp.Nản lòng.


Vợ tủi thân quá leo lên giường định ngủ mà ko ngủ đươc. Nghĩ linh tinh rồi lại khóc mãi.


11h chồng lên.leo vào giường ngủ luôn. chả nói đc câu j với vợ.


khóc mãi mà ko ngủ dc.