Các bác cho em hỏi ý kiến một chút :( E đang rối như tơ vò :(
Số chẳng là cuối năm nay e lập gđình. Mọi việc đã chbị hòm hòm rồi.Dự kiến tháng 11 e sẽ lập gđình.
:( Em đang đi công tác trong Miền Nam, làm việc với đối tác của công ty. Em tự nhận mình không xinh, chân không dài, em cũng không phải là gái sành điệu xài hàng hiệu. Nói chung: em bình thường!
Phía đối tác có 1 đồng chí nam sn 72 thành đạt, hoành tráng okie hết mọi thứ. Trước nay, e vẫn ngưỡng mộ người đó lắm. Cảm phục vì giỏi (hoàn toàn k có ý gì yêu đương vì em kém anh ấy 14tuổi, và anh ấy đã có gia đình). Từ hồi nào đến giờ, anh ấy ra HN công tác, làm việc với công ty em, thì em luôn là đầu mối trực tiếp gặp gỡ, nhưng cũng không nhiều (chỉ khoảng 3 lần gặp mặt). Nói chung ngoài cảm phục vì giỏi, em hoàn toàn không có cảm xúc gì khác.
Hiện tại, vào giờ phút này, em đang công tác ở HCM. Tối hôm trc khi em bay, người đó có alô hỏi em có rỗi hôm nào không thì dành cho người đó 1 buổi tối. Em okie (nghĩ là đi cafe j đó thôi).
Tối hôm qua, sau khi ăn cơm xong, người đó đến đón em đi chơi. Em nghĩ là người đó sẽ đưa em đi uống cafe hoặc lên bar gì đó, nhưng không, người đó đưa em về nhà. Lúc đầu e cũng sợ lắm, nghĩ và chbị đến tình huống xấu nhất rồi. Nhưng người đó đưa em lên nhà (chung cư) có view rất đẹp, nhìn toàn cảnh HCM. NHà người đó đột nhiên mất điện (!) :( Chúng em phải thắp nến, ngắm thành phố. Em bắt đầu rất sợ, và dặn lòng không để chuyện gì quá đà xảy ra. Người đó bđầu động chạm, nói mượn tay em xem chỉ tay của em, thi thoảng xoa đầu e, rồi khoác vai em (em phải gạt tay ra và ngồi nhích ra).
Người đó hỏi em có muốn ở hẳn ở HCM k? có thik căn nhà này không? rồi người đó bảo nếu em vào HCM công tác lần sau không phải ở KS nữa, cứ cầm chìa khóa nhà để ở (!) Và rồi sau đó, em hỏi "Sao anh tốt với em quá vậy?" Người đó bắt đầu bày tỏ tình cảm với em... bla bla rằng anh có cảm tình với em. Em hỏi người đó có gđình rồi cơ mà, người đó bảo đúng, nhưng đã ly dị cách đây 5 năm người đó có 2 con, con đầu học lớp 10 (!!!) E cũng nói rõ cuối năm nay, em lấy chồng. Người đó rất buồn, người đó nói em đừng vội vàng (ặc ặc e đã 27tuổi rồi T_T). Người đó bảo nếu trong cs em có gì khó khăn, em cứ nói, người đó sẽ giúp đỡ. Rồi người đó nắm tay em, ôm em nhẹ nhẹ, em đẩy người đó ra và nói muộn rồi (lúc đó là 22h30). Em nói muốn về, người đó im lặng (em sợ gần chết), nhưng người đó bảo uh, anh sẽ đưa em về KS. Rồi người đó nắm tay em, em bỏ tay ra, người đó nắm chặt hơn. Em chủ động đứng dậy khỏi ghế và mở cửa, bước ra sảnh. Người đó cũng bước ra, trên xe ô tô đưa em về, người đó tiếp tục nắm tay em, vuốt má em... Em vẫn về KS an toàn không sứt mẻ tý gì, vẫn nguyên vẹn cho người yêu em (dù em sợ gần chết).
H thì người đó nhắn tin nói nhớ em, muốn ra HN chỉ vì HN có em, muốn em cho người đó 1 cơ hội. Hôm qua về, em không ngủ đc, thao thức cả đêm (chả hiểu sao lại thế :( ) Giờ các bác cho em xin ý kiến, em phải làm sao với MQH này bây giờ, vì người đó và em vẫn phải liên hệ qua điện thoại với nhau, vẫn trao đổi công việc và tháng 7 này, người đó sẽ ra HN làm việc. Em bắt đầu sợ, em vừa có cảm giác sợ, vừa có cảm giác thương, vừa có cảm giác bực mình với chính em và người đó. Em phải làm sao???
Em vẫn yêu người yêu em, chúng em sắp làm đám cưới vào cuối năm nay.