Này, người nhà đi chăm bệnh nhân chứ có phải đến đây để ngủ đâu. Chị kia, chị có ra ngay đi ko, nếu ko thì tôi lôi ra ngoài đấy!
Mình ngơ ngác ngồi dậy, mặt nghệt ra, chả hiểu gì, hixhix. Tội của mình là 10.15pm mà đã dám ngủ, ôm chồng, ở phòng cc của khoa ngoại, trong khi các ca cc đang tới tấp chuyển vào, hihihi.
Trong lúc mình đang lấy áo, lấy túi để lượn, trông mặt mình chắc là rất "nghệt". Nên được ông bs đáng kính tương thêm: nếu các chị ko ra thì chúng tôi mà bắt được thì sẽ phạt tiền đấy!!! Này các cô (y tá) nhớ giám sát chặt chẽ vào cho tôi. Bắt được ca nào người nhà ngủ trên giường bệnh nhân thì phạt tiền nhé!
Nào bệnh nhân tự co chân lên (ngay lập tức chuyển giọng quát nạt với 1 BN vừa bị đánh đau, rên la ầm ĩ), chị kia ko được giúp (khi thấy chị vợ rón rén định giúp chồng kéo cái chăn bông to tướng, vì chồng đau qua ko cử động được). Anh có im đi ko, đây ai chả đau!
Mình và chị vợ của BN gường bên cạnh đi ra hành lang. Tự nhiên thấy chị kia phăm phăm đi dọc hành lang, mình chạy theo hỏi: chị đi đâu thế? Đi hết dãy phòng, chị ấy bảo: mày nhìn xem, các phòng khác người nhà vẫn ngủ cùng BN có sao đâu? Sao lão ấy lại bắt chị em mình ra hành lang đứng.
Đúng là 5 phòng còn lại người nhà vẫn ôm bệnh nhân ngủ, còn thấy có đôi đang thơm nhau, hihihi. Thật là bất công :Smiling:!!!
2 chị em lang thang xem ông bác sỹ khả kính khám bệnh, quát lác. Người cứ gọi là dật dờ, vì cả tối trước mình thì phải đưa mẫu máu đi xét nghiệp, chiến đấu với cơn sốt rét và tăng huyết áp đột ngột của chồng, ko được ngủ, nên đã ngất ngư rồi (Dù 2 ngày trước chuyền ks đã ổn ổn).
Thấy người nhà của BN bị đánh cho tiền vào phong bì...
Sau đó 30 phút, bs vào khám lại, thật là quan tâm, khuyên bảo, nhẹ nhàng làm sao. 2 chị em cười rúc rích, bà kia còn đưa tay xỉa tiền, chả may ông bs lại nhìn thấy, 2 chị em im bặt, hãi hùng :Laughing:
Bọn y tá và thực tập nhấm nháy: tối nay ông ý phải mổ 2 ca, 11 h hơn là phải mổ rồi, khi đó các chị lại ngủ được.