Chào các bố các mẹ. Em tham gia WTT lâu rồi nhưng chủ yếu bên nhà Vàng, lần đầu tiên vào box này. Mong mọi người chia sẻ và cho e lời khuyên. Thực sự trường hợp của em chắc mọi người cũng ít gặp. Em đã đôi lần có ý định đi tìm bác sỹ tâm lý nhưng ở HN sao khó tìm quá. Em sợ em không chịu đc tình trạng này thêm mất.


Em năm nay 30 tuổi, tốt nghiệp ĐH Kiến trúc HN. Vừa cầm trên tay tấm bằng kiến trúc sư năm 2005, em mở công ty luôn. Lăn lộn thương trường đến tầm 2010 thì e cũng có đc những gì em mơ ước từ thời còn ngồi trên ghế nhà trường: lấy vợ, có một em bé xinh xắn, mua đc nhà riêng, ô tô, công ty làm ăn thuận lợi, giờ e gần như ko cần phải làm gì (cty thuê GĐ riêng) cũng có thu nhập 100-200tr/tháng. E kể ko phải để khoe đâu, vì thứ nhất e biết nhiều bố mẹ trên này còn giỏi và giàu hơn nhiều, thứ hai là với những gì em kể dưới đây các bố mẹ sẽ thấy của cải đối với em giờ là vô giá trị, thậm chí chính là tác nhân gây ra các hậu quả đó.


Em xin kể tiếp. Mọi người nhìn vào cuộc sống của em ai cũng bảo sướng, cuộc sống toàn màu hồng. Nhưng ai ngờ đc những mặt trái của vấn đề. Chính vì để đạt đc cuộc sống ấy, trong 5 năm đầu khởi nghiệp em đã làm việc như điên dại, cuộc sống hoàn toàn mất cân bằng, ko có thời gian nào dành cho bản thân, gia đình, bè bạn. Và hậu quả để lại đến giờ là em đã mất đi tất cả các nhóm bạn, những người bạn thân từ thuở đi học, mà giờ đây có bao nhiêu tiền e nghĩ cũng ko mua lại đc. Còn cuộc sống gia đình thì vợ gần như dành hết thời gian cho con cái (con em còn nhỏ), hai vợ chồng cũng ít thời gian tâm sự chia sẻ. Em cũng rất yêu con gái, cháu là niềm vui, niềm hạnh phúc của cả 2 vợ chồng, nhưng cuộc sống có nhiều mặt, không thể lấy mặt này bù cho mặt khác đc. Còn trong công việc, trước đây e phải đối mặt với đủ thứ khó khăn thử thách từ khách hàng, hợp đồng, thuế má, nhân viên... còn hiện tại thì không còn một chút khó khăn trở ngại nào nữa. Nhưng điều đó vô tình làm mất đi ý nghĩa của cuộc sống, ta không còn cảm giác hồi hộp đón chờ những thử thách của cuộc sống nữa và ta bắt đầu cảm nhận sự trống vắng vô vị.


Em bây giờ như người mất hết động lực sống, cảm thấy cần vô cùng những nhóm bạn, những người bạn thân. Nhưng e chả biết join vào đâu, tìm bạn ở đâu, ai sẵn sàng và phù hợp để làm bạn với mình. Em muốn làm điều gì đó thật lớn để thay đổi hẳn cuộc đời mình nhưng chưa biết nên làm gì. Em định thử xin việc vào đâu đó chỉ để thoả mãn niềm vui đc giao tiếp, nhưng lại ko thấy chỗ làm nào phù hợp. Càng ngày chỉ thấy càng bế tắc vô vọng không lối thoát.


Mong mọi người cho e một lời khuyên!