E buồn quá! Chắc a k bao giờ hiểu được tâm trạng của em đâu.
Có bao giờ anh suy nghĩ lại xem mình có thật sự thương em k? Em cảm thấy nghi ngờ cái thứ TY mà a giành cho em 6 năm nay.Nói thật với em đi, có phải a cưới e vì đã lớn tuổi, vì gia đình k?A phải đối diện với sự thật, A lừa dối mình, và cũng là lừa dối e.
E mơ ước một cuộc sống bình thường như bao người, thỉnh thoảng được chồng quan tâm thương yêu, mơ ước cuộc sống bình dị, dù vất vả kinh tế nhưng k thiếu sự cảm thông chia sẻ,mơ ước, sau buổi đi làm về em, anh , con cùng quây quần bên mâm cơm, mơ ước tối đến sau giờ làm việc, 10h đêm em, anh, con cùng lên giường đi ngủ, cùng được chuyện trò, tâm sự. Nhưng mơ ước ấy a có thấy xa vời đối với em k?E biết đến đây thế nào a cũng lấy a Phúc ra so sánh.
E từng theo dõi nhật kí nhậu của a, từ t2 đến t6 , nhưng rồi thấy nản k theo nữa vì hầu như ngày nào cũng nhậu, thỉnh thoảng có ngày k nhậu thì a lại giành cho máy tính, a ngồi bám với nó chỉ rời nó khi xuống an cơm, bám lấy nó đến khuya khi vợ con đã chìm trong giấcs ngủ mà a ngồi máy tính chủ yếu là trang M88.com. e chẳng hiểu nó có gì làm a đam mê đến vậy.t7,cn thì cả 3 người mình phải đèo nhau về Huế và cũng nhậu ở nhà tối t7.
A ơi , e ao ước giá mà a giành chút thời gian cho em và con,e sẽ hp và hãnh diện với mọi người , e sẽ ngẩng cao đầu mà sống.
Đôi lúc buồn e có góp ý chân tình thì a lại bảo là e nói nhiều, mà tức mỗi điều, nói với a được câu nào đâu mà a cú bảo e nói nhiều, hầu như e k có được cơ hội để nói chuyện với a, thử xem nois lúc nào?chì có chờ khi a lên giường ngur để tâm sự, nhưng khi đó a lại càu nhàu bảo để yên cho a ngủ khi khác nói, và e k biết bao nhiêu lần như thế rồi.và chờ đến khi khác là khi nào đây??E thương a, e chịu tất cả dù mệt, dù cực, dù khó khăn e cũng k than phiền vì em thấy a khổ nhiều rồi, gánh nặng trên vai nhiều thứ.
E đâu có cấm a nhậu, e thừa biết a đi làm vì công việc a phải tiếp xúc bao nhiêu người, rồi còn đồng nghiệp, bạn bè nữa chẳng lẽ a k giao luu tthifconf gì là thằng đàn ông, nhưng ai bảo khi nhậu là phải nhiệt tình uống đâu.e ước gì a nhậu 5 h chiều đến 7h về. thấy điều ước này xa vời quá, vì có mấy khi, hầu như là đều sau 9h, đa số 10h.11h , có khi 12h, khi về đến nhà lúc nào người a cũng mềm như mắm. Katy nói ba có bầu vì nó thấy a nôn ói nhiều. người tím ngắt, có lúc lên cơn đau đầu, tay chân đau nhức vì huyết áp cao và căn bệnh gút đó.
E ước j khi đi khám về a giảm bớt , nhưng k, điều đó xa vời, vì từ ngày biết bệnh về e tháy a nhậu dày hơn nữa e mới điên hơn.e k biết phải làm sao để a chịu nhún nhường nghe e đôi chút.
Nhiều lúc e tự hỏi vì sao như thế này.e cũng đâu phải loại ma chê quỷ hờn, công bằng mà nói mọi người đều công nhận vợ a được về hình thức, tính tình thuộc dạng dễ gần .em đâu phải ăn bám vào chồng,công bằng mà nói đồng lương gv của e còn cao hơn a mà, a lo việc này tthife lo việc khác,dù ở NĐ làm việc t2 đến t6, cuối tuần dù có mệt cũng ccoos gắng về phố làm tròn phận dâu con,dù gia đình phức tạp nhưng e nhịn, kiên nhẫ, chịu đựng, nhún nhường hết sức để yên nhà yên cửa để a, bamej a vui lòng a xem 6 năm nay có bao h gây gỗ hay xích mích với nhà a, và có ai phàn nàn với a về e chưa?Nói ra k phải e toan tính mà để a thấy tại sao a gia đình a sống chi biết nhận, k biết cho,.e thấy a sống co hiếu với gia đình e mừng, vì con e sau nayf cũng sẽ thế, nhưng trả giá cho cái hiếu quá đắt,vắt kiệt sức của a, thương a bao nhiêu giận a bấy nhieeu có thể nói là a nhu nhược.
E ước ao sau h làm việc a chơi thể thao thay vì nhậu, e ước sáng a thức dậy sớm thể dục cùng e, nhưng xa vời vì đêm a thức khuya hoặc nhậu say thì làm sao dậy sơm nổi.6 năm trôi qua cứ lặp đi lặp lại cuộc sống như vậy càng ngày e thấy càng chán nản, vì con mà sống nhưng càng ngày càng tồi tệ.cuộc sống này ngày mai có tươi đẹp hơn? e phải làm gì đây? ước j có ông bụt cho e phép màu, giúp cuộc sống gia đình mình hp.