Mọi thứ trở lên vội vã hơn, vội vã từ hơi thở, vội vã trong ý nghĩ ... Tết. Cái cảm giác mơn man mong đợi, cái cảm giác yêu thương ngập tràn, Hà Nội những ngày giáp tết tôi xa quê, mong thời gian trôi thật nhanh để tôi về với mẹ, với quê hương nơi bao kỉ niệm vẫn còn, những chiều 27 tết cả gia đình ngồi gói bánh trưng râm ran hồ hởi, tôi được sống lại cái tuổi thơ nhưng đêm đón giao thừa trong tiếng pháo, tiếng cười, tiếng chúc.


Cái ngày tôi rời xa quê đã 9 năm rồi, bao yêu thương, vui buồn tôi đều gửi gắm lại nơi đây, Hà Nội thân yêu, mọi thứ như bất chợt, bất chợt yêu, bất chợt nhớ, bất chợt buồn. Tôi yêu sự ồn ào, tôi nhớ chiều Hồ Gươm, tôi buồn đêm chờ đợi....


Tất cả trong trái tim tôi.