Sự việc đau lòng của tôi các cha mẹ ơi xem dùm tôi nhé....................................
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập-Tự do-Hạnh phúc
Hà Nội, ngày 14 tháng 09 năm 2011
ĐƠN ĐỀ NGHỊ
(V/v: Bệnh viện Bưu điện – Khoa sản làm chết trẻ sơ sinh và chạy bệnh án giả)
Kính gửi: Bộ Thanh tra Y tế Hà Nội
Họ và tên: Lê Thị Thanh Hoa, sinh năm 1989
Địa chỉ: Số 12 Hẻm 358/25/86 Bùi Xương Trạch, Phường Khương Đình, Quận Thanh Xuân, Hà Nội thuộc Binh đoàn 11.
Tôi làm đơn này kính đề nghị Bộ Thanh tra Y tế Hà Nội xem giúp tôi về hồ sơ bệnh án mà bệnh viện lừa gạt tôi và gia đình và tôi cũng đã làm đơn tố cáo hành vi vi phạm pháp luật của: Bác sỹ Nguyễn Bình An và 2 hộ sinh Vũ Thị Diệu Vân, Trần Hoàng Linh thuôc Bệnh viện Bưu điện - Số 49 Phố Trần Điền, Phường Định Công, Quận Hoàng Mai, Hà Nội
Ngày 19 tháng 03 năm 2011 tôi là Lê Thị Thanh Hoa nhập viện để đẻ tại Bệnh viện Bưu điện. Hàng ngày tôi được bác sỹ khám là đẻ thường không có vấn đề gì, sức khoẻ tốt. Đến ngày 22 tháng 03 năm 2011 vào lúc 21giờ tôi được bác sỹ Nguyễn Bình An khám, còn cho biết là xương chậu hẹp, nhỏ rất khó đẻ và hỏi làm nghề gì tôi trả lời là làm nghề kế toán thì khó đẻ lắm đây. Tôi nói khó đẻ thì bác sỹ mổ ngay cho cháu đi, bác sỹ An nói cứ ra ngoài đi, lúc đó tôi mới mở được 4 phân. Sau 22giờ40 phút thì tôi dở dạ được bác sỹ An khám và kiểm tra lại một lần nữa biết là tôi khó đẻ, nếu mà dặn đẻ sẽ bị vỡ tử cung thế mà bác sỹ không mổ vẫn bấm nước ối để đẻ thường. Lúc đó tôi mở được 4 phân lại nói bác sỹ mổ ngay cho cháu sau đó bác sỹ An đi ra phòng ngoài gọi chồng tôi là Trần Đức Hà vào phòng riêng nói khả năng khó đẻ phải mổ. Chồng tôi đã bồi dưỡng bác sỹ An một triệu đồng nhờ cứu mẹ tròn con vuông sau gia đình sẽ cảm ơn. Lúc đó, bác sỹ An không vào phòng tôi trực đẻ mà vào phòng riêng ngồi xem vô tuyến, còn 2 hộ sinh nữ là Vũ Thị Diệu Vân và Trần Hoàng Linh ngồi ra một góc phòng ăn bánh kẹo nói chuyện làm việc riêng để mặc cho tôi đau đớn trên bàn đẻ. Đến 23giờ, tôi kêu lên ôi đau quá lúc đó gia đình tôi nghe thấy tôi kêu đau nên đã xông vào thì nhìn thấy không có một ai bên cạnh trực tôi đẻ. Khi tôi đã quá yếu tim đã đập chậm dần mới vội vàng chạy đến cho thở bằng ôxy và gọi hô người nhà Bệnh nhân Lê Thị Thanh Hoa đâu đẩy cáng đưa vào phòng mổ. Vào trong phòng mổ, bác sỹ còn hỏi nhau nhà này có tiền chưa thì có một người nói là người nhà của Chị Doan đấy cứ mổ đi sau sẽ có tiền. Lúc đó bác sỹ An mới làm thủ tục cho tôi để mổ do để quá lâu cháu đã ỉa phân su trong bụng tôi, tôi không đẻ được lại mổ chậm nên cháu đã bị sặc nước ối và có lần phân su tràn vào màng phổi. Khi mổ xong bác sỹ phát vào mông cháu 2 lần cháu đều khóc ré lên. Do con tôi bị ngạt sau một hồi lâu trong phòng, bác sỹ mới gọi được người bên hồi sức đến để hồi sức cho cháu nhưng quá chậm. Đến 0giờ59 phút thì con tôi được đưa ra Bệnh viện Nhi Trung Ương cấp cứu. Khi cấp cứu ở tầng 1 Bệnh viện Nhi Trung Ương bác sỹ bên hồi sức bóp bóng mẹ chồng tôi ở bên cạnh cháu còn nhìn tận mắt thấy cháu cố dướn lên để thở và còn khóc ré lên được 2 tiếng. Sau khi cháu lịm đi mẹ chồng tôi cố nhìn kỹ cháu thấy trên trán bên trái gần đỉnh đầu có một vết ngón tay ấn vào trán bị lõm và đầu hơi lệch về phía sau. Lúc này cháu không còn dẫy dụa được nữa chuyển lên tầng 2 và bàn giao cho Bệnh viện Nhi Trung Ương hết lòng cứu chữa, nhưng do bác sỹ Bệnh viện Bưu điện để cháu quá lâu nên cháu đã bị nước ối lẫn phân su tràn vào màng phổi. Dẫn đến phổi của cháu bị nhiễm khuẩn nặng không thể cứu chữa được. Đến 18giờ ngày 22 tháng 03 năm 2011 cháu mất gia đình tôi mang cháu đi chôn cất mong được sự chia buồn của Bệnh viện Bưu điện đến gia đình cũng không có. Ngày 25 tháng 03 năm 2011 tôi xuất viện, gia đình nhà chồng tôi đành phải đưa tôi về quê để tránh chuyện đau buồn không cho tôi biết là con đã mất. Sau đó, ngày 27 tháng 03 năm 2011 mẹ chồng tôi đưa đơn ra trình bày gửi lên Ban giám đốc Bệnh viện Bưu điện để được giải quyết. Ngày 02 tháng 04 năm 2011 bác sỹ Huy - Trưởng phòng kế hoạch tổng hợp gọi điện cho gia đình tôi ra Bệnh viện gặp. Trong cuộc nói chuyện đó gồm có: Bác sỹ Huy - Trưởng phòng kế hoạch tổng hợp và bác sỹ Phú - Trưởng khoa sản, còn giám đốc thì tránh mặt. Sau khi mẹ chồng tôi gửi đơn lên Bệnh viện thì Bệnh viện Bưu điện đã ra ngay gặp gỡ Bệnh viện Nhi Trung Ương và trả lời luôn gia đình tôi rằng Bệnh viện chúng tôi không có gì sai. Hàng tháng khám đẻ thường thì để đẻ không đẻ được thì mổ chẳng có vấn đề gì sai. Bác sỹ Phú nói: Tôi đã ra Bệnh viện Nhi Trung Ương cháu mất là không phải do bệnh viện chúng tôi, chứ phổi thông suốt cháu không bị ngạt. Sau một hồi cãi vã nhau thì Bác sỹ Huy bảo thôi mời gia đình phiên họp sau. Vào ngày 18 tháng 04 năm 2011 gia đình tôi lại ra họp lúc đó gồm có ông Phó Giám đốc và ông Huy ra họp. Gia đình tôi để ông Phó Giám đốc nói trước thì ông nói chung chung nếu cháu có cứu được thì gia đình nuôi cũng vất vả vì cháu có bệnh. Mẹ chồng tôi trả lời nuôi khó hay không là việc của gia đình nhà tôi, việc nào nó ra việc đấy, việc các anh vô trách nhiệm với gia đình và để con dâu tôi tý chết phải thở bằng oxy thì các ông nghĩ sao? Cháu tôi nước ối lẫn phân su tràn vào phổi để lâu dẫn đến bị nhiễm khuẩn không chết thì sống làm sao được. Còn con thứ hai nhà tôi ốm đau cháu bị liệt mấy chục năm nay sao nhà tôi vẫn chăm sóc cháu tử tế. Ông Phó Giám đốc hỏi mẹ chồng tôi ý bà là như thế nào thì mẹ chồng tôi nói là thế các ông không đọc đơn của tôi à. Sau đó, Bệnh viện có nói là bà vì Bệnh viện con sâu bỏ giàu nồi canh chúng tôi sẽ đền bù thiệt hại cho gia đình vì người mất cũng không lấy lại được. Mức đền bù như thế nào thì cuộc họp sau chúng tôi sẽ thông báo và đến tận gia đình thăm hỏi chia buồn. Gia đình tôi cũng không thấy ai nói gì đến nên tôi gọi điện hỏi bác sỹ Huy trả lời mẹ chồng tôi hỏi các ông ấy bảo họp cãi vã nhau bằng mồm để chúng tôi ra họp có văn bản gửi bà. Lúc này đây tôi đã tỉnh biết chuyện đau buồn này có viết đơn trình bày sự việc xảy ra để Bệnh viện giải quyết, Nhưng cho mãi đến ngày 04 tháng 05 năm 2011 tôi mới nhận được hai bản của Bệnh viện Bưu điện. Một là bản là thư trả lời đơn khiếu nại, bản thứ hai là “Biên bản tóm tắt bệnh án”. Tôi đọc và xem xét thấy: Một là trả lời đơn khiếu nại Bệnh viện chỉ nhận lỗi về Nguyễn Bình An nhận tiền của gia đình và 2 cô hộ sinh ngồi ăn bánh kẹo chứ hoàn toàn phủ nhận cái chết của con tôi và không đền bù thiệt hại cho gia đình tôi. Bản thứ hai là Biên bản tóm tắt bệnh án tôi phát hiện ra nhiều điều nghi vấn. Mẹ chồng tôi còn nhớ sau khi vào cấp cứu cháu ở tầng 2 còn có bác sỹ ra hỏi gia đình cho con đẻ ở Bệnh viện nào mà để con sặc nước ối lẫn cả phân su vào phổi rất nặng, đầu thì bị lệch, mẹ chồng tôi hỏi bác sỹ sao đầu cháu bị lệch thì bác sỹ nói để lâu không mổ cháu giục xuống sâu để ra nhưng không ra được. Khi mổ phải lấy tay thọc vào để ấn đầu lên lôi ra nên đầu nó bị lệch chứ sao, không mang con ra phụ sản có được không sao lại mang con ra viện tư nhân để nó làm con như vậy. Lúc đó, mẹ chồng tôi bối rối nên cũng chắng để ý tên bác sỹ.
Ngày 10 tháng 05 năm 2011 tôi ra Bệnh viện Nhi Trung Ương để xin lại bệnh án của con tôi, sao y bản chính và đóng dấu chứng nhận của Bệnh viện Nhi Trung Ương thì thấy hai bản khác nhau về nội dung bệnh án cũng như chữ ký của bác sỹ. Mẹ chồng tôi đề nghị Bệnh viện cho tôi gặp Giám đốc nhưng không ai cho mẹ chồng tôi gặp sau đó mẹ chồng tôi kêu lên Bệnh viện cho ba bảo vệ lôi kéo tôi trên sàn nhà còn dùng vũ khí ra dọa em trai tôi và gọi công an đến. Khi hai anh công an đến thì có một người rất tốt đã hỏi đầu đuôi câu chuyện của gia đình tôi. Anh bảo thôi người ta không muốn tiếp thì bảo mẹ chồng tôi cứ về làm đơn tố cáo đi các nơi có thẩm quyền để giải quyết giúp gia đình đòi lại sự công bằng. Trên tay cầm 2 bản bệnh án khác nhau, mẹ chồng tôi đã gọi điện ra Bệnh viện và mang tờ bệnh án tôi xin trên Bệnh viện Nhi Trung Ương ra thì hôm sau Bệnh viện có trả lời mẹ chồng tôi là bà có dấu của Bệnh viện Nhi thì chúng tôi cũng có dấu của Bệnh viện Nhi Trung Ương đoàng hoàng.
Theo tôi được biết Bệnh án gốc thì chỉ có một bản chứ không thể có bản thứ hai mà lại gửi đến gia đình chúng tôi lừa gạt. “Biên bản tóm tắt bệnh án” đưa cho gia đình tôi là do Bệnh viện Bưu điện đã cử người ra gặp bà Lê Thị Tố Như để tự làm bệnh án của con tôi thì làm sao gọi là bệnh án mà giải quyết một việc lớn như vậy, lỡ lòng nào bệnh viện lừa một người đàn bà như mẹ chồng tôi. Con tôi mất còn bản thân tôi thì lại quá yếu do nước ối lẫn phân su làm viêm nhiễm nặng còn vết mổ lại dài và rộng do mổ vội nên dễ ảnh hưởng đến việc sinh đẻ sau này.
Vậy tôi làm đơn này kính gửi Bộ Thanh tra Y tế Hà Nội giúp gia đình tôi giữa hai bản bệnh án của on tôi: Một là bệnh án của gia đình tôi xin trên phòng kế toán tổng hợp Bệnh viện Nhi Trung Ương. Hai là của Bệnh viện Bưu điện gửi gia đình “Biên bản tóm tắt bệnh án” đã đi thông đồng với bà Lê Thị Tố Như thì đâu là bệnh án thật và đâu là bệnh án giả. Cái chết của con tôi tại Bệnh viện Nhi Trung Ương do bác sỹ Nguyễn Bình An Bệnh viện Bưu điện do mổ không kịp thời dẫn đến con tôi bị ngạt sặc nước ối lẫn phân su nên con tôi đã chết để kỷ luật những hành động trên và đền bù thiệt hại cho gia đình tôi.
Vào ngày 27 tháng 09 năm 2011 Công an Phường Định Công có mời ra gặp nói chuyện với Bệnh viện Bưu Điện. Cuộc nói chuyện đó bác sỹ Vũ Đình Huy vẫn khẳng đình bệnh viện đúng không sai và không phải có trách nhiệm gì với cái chết của tôi. Khi nghe mà tôi rất bức xúc về hành vi che đậy của bệnh viện, chỉ muốn giết người rồi đổ tội cho người bệnh có bệnh đã có sẵn. Tôi không thể chấp nhận được về hành vi thiếu đạo đức con người như vây. Hành động đó sẽ còn tiếp diễn không được ngăn chặn thì không biết bao nhiêu người bệnh nữa phải chịu cảnh đau lòng như tôi.
Gia đình chúng tôi rất mong Bộ Thanh tra Y tế Hà Nội điều tra sớm giúp tìm ra sự thật, đòi lại sự công bằng để sau này không có gia đình nào xảy ra sự việc đau lòng như gia đình chúng tôi và phải đền bù thiệt hại về những hành vi không tốt.
Tôi xin cam đoan những nội dung tố cáo trên là đúng sự thật và chịu trách nhiệm trước pháp luật nếu cố tình tố cáo sai.
Gia đình tôi xin trân thành cảm ơn!
Người viết đơn
(Ký và ghi rõ họ tên)
Lê Thị Thanh Hoa
Mọi liên hệ xin gửi về:
Họ và tên: Lê Thị Thanh Hoa
Địa chỉ: Số 285 Xã Đàn, Phường Nam Đồng, Đống Đa, Hà Nội