Hồi 1:


Một ngày thứ 7 xấu trời, tớ quyết định ra ATM VCB rút tiền,


Lần 1: Rút 2tr, đếm, đủ, OK


Lần 2: Rút 2tr, đếm, đủ. OK


Lần 3: Rút 2tr, đếm, đủ. OK


Lần 4: Rút 2tr, đếm, 1.2tr. Ko tin, đếm lại, vẫn 1.8tr


Chạy về cơ quan, bỏ vào máy đếm tiền, đếm đi đếm lại, vẫn 1.8tr. Đếm tất, tổng 7.8tr.


Lo lắng, gọi nay đường dây nóng thông báo. 1 e nhỏ nhẹ nhắn tớ thứ 2 gọi cho chi nhánh hà nội.


8h sang, thứ 2, tớ lại gọi cho VCB HN, nhận được câu trả lời, đợi kiểm tra máy, sẽ báo lại vào hôm sau.


Thứ 3, chả ai gọi cho tớ, tớ lại chủ động gọi cho VCB HN, lại hẹn them ngày nữa.


Thôi, tớ nghi lắm, quả này tớ mất tiền oan rồi. Cảm giác cứ như người biết bị móc túi mà phải nghiễm nhiên chịu. Quả ức nó cứ cao ngút ngàn mà ko biết làm sao.


3 hôm sau, một bạn tự nhiên gọi điện cho tớ, thông báo máy của e ko thừa tiền. Hệ thống của e ko báo lỗi. Ko có sai sót. Ơ vậy là sao, tức là tớ bịa chuyện ra chắc?


Sau một hồi tranh luận, tớ nhận được câu trả lời, chị để e kiểm tra lại.


Ôi trời, mong chờ gì cái vụ kiểm tra lại đây. Tớ tin chắc 100% quả này tớ mất tiền oan thật rồi.