Ngay lúc này tôi rất đau khổ , xen lẩn cảm giác nhớ nhung và hận thù . Tôi biết chẳng có ích gì nhưng tôi muốn nói ra 1 cuộc tình 7 năm vun đắp đã bị vùi dập trong cái gọi là tìm kím hạnh phúc khác từ người phản bội.


Tôi năm nay 27 và cô ấy 26 năm 2009 chúng tôi yêu nhau bằng tình yêu thật sự , nó rất đẹp đẹp như chuyện cổ tích . Thời gian quý giá ấy trôi qua như thế , đến đầu năm 2014 được 5 năm yêu nhau thì mọi chuyện diễn biến khác , cô ta bọc lộ tính cách khác . Cô ta phủ phàn trốn tránh tôi , tôi tìm đến nhà cô ta để hỏi rõ lý do . Cô ta chỉ nói yêu thì cưới . Và gia đình cô ta củng rất yêu thương tôi muốn tôi tiến đến Hôn Nhân để giử cô ấy lại . Tôi biết gia đình cô ta biết chuyện gì đó nên đã dùng từ ( giử lại)


Để ám chỉ , có chuyện xấu đang xãy ra . Nhưng vì còn yêu cô ta nên tôi củng gấp gáp tiến đến hôn nhân . Lể cưới được diển ra thật hoành tráng đủ mặt họ hàng và khách mời , rồi chúng tôi lại tay trong tay . Nhưng người tính không bằng trời tính . Sau cưới 1 tháng tôi bị tai nạn giao thông . Nhưng cô ấy củng không ở nhà để chăm sóc tôi . Mà vẩn đi làm mặc đu việc làm của cô ta chỉ bán thời gian và có thể nghỉ phép 1 tuần nếu cô ta muốn . Tôi có trách móc và nặng lời và như thế cô ấy trốn tôi đi . Đi rất xa . Tôi tức giận và tìm kím để nói nên lời xin lổi . Và ngày qua ngày xứ trôi qua tôi nhận được tin vợ tôi đang ở với 1 người đàn ông khác cùng quê với cô ta 2 người họ đã lén lúc với nhau trước khi cưới . Tôi tìm cách liên lạc thì nhận được câu nói khiến tôi như đột quỵ . Cô ta nói mẹ cô ta ép cô ta cưới chứ cô ta không muốn cưới tôi . Tôi buồn bã thất vọng , tôi khóc rất nhiều . Như thế 2 tháng trôi qua mẹ cô ta Thông báo vợ con về rồi xin lối con và muốn quay về bên con. . Con nên qua đây để vợ chồng giải quyết . Nghe được tin ấy tôi vừa vui vừa giận . Nhưng tôi củng quyết định qua nhà vợ để xem chuyện ra sao và cô ta giải thích thế nào . Vừa gặp cô ấy tôi không nói được lời nào vì cô ấy trong tiều tụy và xanh xao . Cô ấy xin tôi quay về hứa sẽ không làm chuyện có lổi . Tôi còn yêu và tha thứ cô ấy về bên tôi và khóc rất nhiều . Thật sự cô ấy không còn liên quan đến gã đàn ông đó nửa . Cuộc sống của chúng tôi lại im đềm trôi qua . Đầu năm 2015 tôi và vợ quyết định lên Sài Gòn để lập nghiệp . Cuộc sống nơi đất khách có phần cực khổ nhưng thu nhập củng khá hơn chính tôi dư dã hơn . Về quê ăn tết 2016 trong nìm vui của dòng họ vì vợ chồng tôi biết xây dựng tương lai không giống đám bạn cùng thời trong xóm . Nhưng tôi nào hay vợ tôi lại đang ấp ủ 1 âm mưu khác . Khi vừa hết tết 2016 tức mùng 6 tết cô ấy quyết định trở về Sài Gòn 1 mình mặc đu vợ chồng đã thỏa thuận mùng 10 sẽ lên vì cong việc kinh doanh tự do nên không gò bó về thời gian . Nhưng vì đợi đến mùng 10 làm giấy tờ riêng nên tôi vẩn đồng ý để vợ về lại Sài Gòn 1 mình , vợ chỉ nói về trển dọn dẹp để anh lên khỏi phải lu bu , tôi tin tưởng tuyệt đối vì đó là lý do hợp lý . Kẻ yêu vợ thương con như tôi đâu nào dám nghỉ vợ tôi lại kinh tỏm đến mức đó . Vợ lên Sài Gòn được 3 ngày tức mùng 9 thì tôi gọi lên cô ấy nói đang ở tiệm 1 mình mệt quá nên đang ngủ . Và cúp máy tôi lo quá nên gọi chị hàng xóm kế bên tiệm qua xem vợ dùm thế nào thì người đó bảo vợ mày lên có 1 ngày tức mùng 7 tết rồi đi đâu mấy ngày nay rồi có thấy tiệm tạp gì mở cửa đâu . Tôi hoảng hốt . Nhưng vẩn giử im lặng và tôi âm thầm lên trước đón đầu xem vợ tôi đang làm gì . Khi vừa đến tiệm thì tiệm vẩn đóng cửa , nhưng mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ có Lẽ vợ tôi tranh thủ để dư thòi gian qua mặt tôi . Khoang3 nửa ngày sau cô ta xuất hiện . Với lý do e vừa đi mua ít đồ ăn để anh lên đãi a , nhưng nào ngờ anh lên sớm 1 ngày . Trên tay lũ khũ 1 Đống thức ăn . Tôi thừa biết đó không phải chuẩn bị cho toi vì nó không phải những thức ăn tôi thích . Tôi cố gắng để im và nhịn nhục . Vì tôi nghỉ có tôi ở đây thì cô ta làm gì có cửa mà đi đâu nửa . Nhưng cô ta giống như người bị giam cầm cô ta lạnh lùng với tôi . Rồi tôi nhận ra vài đường khác biệt trên vợ . Vợ hay trang điểm và ăn diện trước đây chuyện này không xãy ra . Rồi cô ta trốn tôi đi thêm 1 lần nửa giống 2 năm về trước tôi nhận ra điều đó . Tôi đi tìm cô ta khắp các Quận trên cái nơi đất khách quê người này nhưng vẩn không thấy toi buồn rầu chìm vào bia rượu . 1 tháng trôi qua không liên lạc tôi lại được 1 người rần tiệm nói là gặp vợ mày ở Bên Cát Lái Quận 2 tôi như người vớ được Vàng đánh rơi tôi bỏ ăn bỏ mặc rình rập và rong rỗi khấp Quận 2 Và Xã Đại Phước Đồng Nai vào 1 buổi tối tôi củng gặp được vợ đang Tay Ôm eo 1 người khác đi trên đường . Tôi chặn lại cô ấy và nhân tình kia rụng rời . Cô ấy giục nhân tình kia chạy đi , rồi quay sang tôi kêu tôi chở về . Tôi yêu và hận nhưng nghỉ lại nơi đất khách không quen biết họ hàng nào nên củng không đành lòng bỏ vợ một mình hay lam lớn chuyện . Vậy là toi vẩn chở vợ về và năn nỷ giải thích hết cuộc sống của vợ chồng đã qua bao kỷ niệm buồn vui và khó khắm thế nào để vượt qua cớ sao lại phủ phàng vì 1 người . Cô ta củng nhận lổi và 1 tháng trôi qua một ngày cô ta kêu tôi chạy ra chợ mua đồ ăn cho cô ta về nấu . Tôi vui mừng vì vợ tôi đã suy nghỉ được nên tôi củng vội vã ra chợ mua thịt mua rau về cho vợ trổ tài nấu nướng . Nhưng khi vừa về đến nhà . Ông hàng xóm đã báo tin vợ mày vừa xách vỏ đồ lên xe ai đó chở đi rồi . Tôi té xuống thức ăn chưa nấu vươn vãi khắp nơi tôi ngất vài giây và tỉnh lại tôi nhờ hàng xóm trông nhà giúp tôi bỏ chạy đi tìm đi kiếm trong tuyệt vọng , 3 ngày sau tôi trở về xóm trọ . Tôi không suy nghỉ được vợ tôi tại sao lại trở nên như vậy . Tôi bán hết tài sản có gia trị được hơn 80 triệu tôi quyết định dùng số tiền ấy để thuê người tìm kím 2 tháng trôi qua tôi củng có tin tức từ vợ tôi và người kia . Vợ tôi đang chung sống như vợ chồng với 1 người Con Gái ( Less) gia đình người đó nghèo khổ phải thuê nhà trọ ở hơn 2 năm nay tại Xã Đại Phước . Nhơn Trạch. Đồng Nai . Vợ tôi đi bán kẹo kéo nuôi người đó . Và tôi tìm đêm địa chỉ đó thì vợ củng tái mặt và Cô nhân tình của vợ tôi củng xanh mặt không biết sao tôi lại tìm được tận đây . Gia đình Cô Les đó cầu xin tôi vì Cô Les đó mới 22 tuổi nhưng vì bị đồng tính từ nhỏ nên cơ thể và mái tóc giống nam . Tôi rà soát để xác định cô đó là Les vì 7 năm nay vợ toi rất kỳ thị Đồng Tính nay lại sao dính đến được . Thì Thông tin tôi bỏ ra là Cô Les đó tên Ngọc thật sự bàn hoàng tôi chở vợ tôi về trong im lặng như chưa có j xãy ra . Tôi hỏi lý do tại sao bất chấp hy sinh cả người thân và tình nghĩa để ở với 1 người không có tương lai . Vợ chỉ nói em ở bên nó , nó giặc đồ rửa chén chăm sóc em . Còn em chỉ làm ra tiền đi đánh bài về nó còn đấm lưng cho em . Ở bên anh em sướng . Nhưng không vui vì bên nó bạn bè nhiều ăn nhậu thoải mái không bị áp lực . Tôi chết đứng vì vợ tôi từng này tuổi vẩn còn ham mê . Cờ bạc nhậu nhẹt . Và nhiều lần vợ tìm cách trốn đi tôi biết nên giử cô ta chặc hơn được rần 1 tháng . Tức tháng 7 này . Trong 1 lần tôi cấm đầu đống lại cái bàn thì xoay lưng lại cô ta lại trốn đi . Tôi vẩn chạy qua Gia đình Cô Les đó thì mẹ Cô Les củng nói nó củng bỏ nhà đi đâu 1 ngày nay rồi . Và đến bây giờ đã 20 ngày kể từ lần thứ 3 cô ấy trốn chồng theo Les . Tôi như gục ngã suy nghỉ chẳng ra đâu . Tôi bây giờ rất buồn đau . Sống 1 mình nơi đất khách phải cố sống không dám về quê và tôi vẩn hy vọng sẽ có 1 ngày được gặp lại vợ .!!!