E chào mọi người. Hôm nay e muốn viết lên đây chuyện của e mong mọi ng giúp đỡ


E năm nay 24t. Hồi năm 2015 e từng có thaim lúc đó đi khám thì đã đc 6 tuần.bạn trai e lúc đấy muốn cưới nhưng e thì còn là sv năm 3. Với lại cũng chưa muốn ràng buộc nên e quyết định phá. Ngày đấy bs khuyên e phá bằng thuốc.nên e mua về phòng rồi uống.lúc đó e thật sự k biết gì. Chỉ nghĩ nó như 1 giọt máu thôi.e mang bvs rồi ngồi chờ 1 xíu mạ ra nhiều quá e vào ngồi luôn trong bồn cầu..sau 1 lúc e dội nc rồi lấy bvs đó đi vứt chung với rác.


Cũng từ đó e cảm giác như mình k đc thoải mái nữa. E ra trường đi làm nhưng công việc lận đận k ra gì.khi thì khó chịu phải tự nghỉ.khi thì bị đuổi với lí do rất vớ vẩn mà đồng nghiệp còn k tin cơ..nhiều lúc đang làm tốt đc khen đủ thứ tự nhiên hôm sau có việc sếp kêu vô nói đủ thứ rôid cho nghỉ..tóm lại là e k làm đc gì.tiền dư đc thì lại sinh ch rồi cũng hết..e thì đủ bệnh mà toàn bệnh gì vớ vẩn thôi..k phải kiểu bệnh nặng cho chết mà kiểu cứ có tật liên tục..e với ny thì sau đó cũng sinh đủ ch rồi cuối cùng k chịu nổi nhau cũng ct (bọn e yo nhau 7 năm)


Cả năm nay e bỗng nhìn lại từ sau hôm đó (trong khi trước đó e là đứa nhanh nhẹn thông minh.sv nhưng chưa bao giờ thiếu tiền.gd e cũng khá giả nữa) thế mà từ đó e cứ bần cùng k hiểu nổi.ra trường rồi nên cũng phải tự lo chứ xin bố mẹ đâu đc. Làm gì cũng thấy k đc.. e mới tìm hiểu thì mới biết là 6 tuần nhưng bé cũng có linh hồn..e đọc của mọi ng chia sẻ trên đó thì thấy hơi giống e.ng yo e cũng làm gì đổ đó..nhưng k tệ như e.


E theo đạo Chúa.sau đợt đó e có xưng tội rồi cũng cầu nguyện..nhưng mà cảm giác như con mình chưa siêu thoát.có mấy đứa bạn e khuyên đi coi thầy.e cũng muốn đi nhưng sợ có tội.nhưng mà giờ cứ vậy e thật sự lo lắng.e rất hối hận.mọi người có thể khuyên e nên làm gì không.