Nhiều khi nhìn lại thấy mình mờ nhạt & buồn tet quá
Chắc ko chỉ riêng mình em, mà nhiều bạn trẻ khác, & thậm chí cả các bố mẹ đã ổn định 1cs riêng lắm lúc cũng như vậy nhỉ. Tự dưng nhiều khi nghĩ đến thấy cũng buồn, vì mình sống sao mà cứ theo 1 lối mòn, bản thân mong muốn làm tốt hơn nhiều điều nhưng đôi khi điều kiện & ngay cả khả năng (tài năng) của bản thân đều ko cho phép.
Sáng nay ngồi đọc bài viết về bạn Huyền chip - cô gái đi vòng quanh thế giới chỉ với 700 đô. Bạn ấy cũng = tuổi e các chị ạ, vậy mà sao bản lĩnh & giỏi giang đến thế. Nếu tính theo thước đo thông thường là học hành - đi làm - lấy chồng đẻ con, thì chắc e chẳng có j để phàn nàn. E có 1 gđ tốt, ko thiếu thốn về mặt kinh tế hay sự quan tâm của bố mẹ, đc ăn học đàng hoàng, có 1 ny tuyệt vời. Thế nhưng sao lòng e nhiều khi vẫn thấy mơ ước đc bay cao bay xa như những bạn giỏi giang khác thế. Nói qua về e, thì e cũng chỉ là 1 đứa con gái 22t bth, ko xinh xắn nhưng đc cái ngoan ngoãn, ko đến nỗi "vụng thối vụng nát" cả về ăn nói hay cư xử, cũng chăm chỉ việc nhà, nữ công gia chánh & học hành ko đến nỗi. E đang học năm 3, chuyên ngành dịch t.a nên lúc nào cũng sôi sùng sục lên về chuyện kiếm ra 1 cái môi trường ổn định để thực hành tiếng. Em có kiến thức gốc khá vững, nói tốt, nhưng vốn từ k nhiều nên lắm khi e rất điên tiết với bản thân về cái chuyện muốn nói cái j mà lại ko thể hiện hết đc. Theo e tự bắt bệnh thì đây chính là nguồn gốc cho phần lớn cái sự chán nản của e, đấy là e ko hài lòng về bản thân mình, thấy mình chưa đủ giỏi để có thể xông pha năng động đc :( Trc đây e cũng có thời gian làm free travel-mate vs khách nc ngoài, nhưng sau này vì 1 số lí do ko tham gia tiếp đc nữa, bây h tham ja đc thì lại hết tuổi vs cái club í rồi :( Túm váy lại thì bây h e rất thèm đc bận rộn, đc năng động, đc vắt sức vào những hoạt động liên-quan-đến-t.a, đc sử dụng t.a :((
Cơ mà khách quan là, trách mình thôi! Gđ mình ko thiếu thốn nhưng cả về mặt kinh tế & tư tưởng, bố mẹ đều ko thể cho phép em làm đc những điều như kiểu bay nhảy khắp chốn thế kia. Xét về việc tự mình tìm kiếm những cơ hội như kiểu để đi du học, hay tìm việc ở những tổ chức phi chính phủ chẳng hạn, thì e tự thấy mình chưa đủ khả năng, cứ loay hoay mãi cũng ko vạch ra đc những bước cần thiết để hướng đến mục tiêu này - vì chưa biết j về nó. Nói ra thì có lẽ bị chê trách, vì mình muốn mà sao ko cố gẳng để làm. Nhưng nghĩ đến việc xa ny là e thở ko nổi, bọn e gắn bó lâu & thắm thiết lắm rồi, a í lại cực kì tốt & thực sự là chỗ dựa tinh thần ko thể thiếu đc đối với 1 đứa nội tâm & hay lo nghĩ, hay buồn như em :( thế nên phương án du học gần như e gạt ra khỏi đầu, ko nghĩ đến. Vả lại với 1 đứa sv năm 3 như e, dự định ấy bây h cũng ko phù hợp nữa rồi. Cái e muốn nhất là tìm 1 môi trg thực hành t.a bản ngữ, để mình làm chủ đc hoàn toàn ngôn ngữ của mình ( e nói tốt nhưng nghe rất tậm tịt, lắm khi có mấy bạn online nc ngoài gọi là e nghe tậm tịt như dở hơi :( )
Ôi, thấy mình may mắn hơn nhiều bạn khác nên mỗi khi thấy bế tắc chán nản thế này là lại thấy mình có lỗi ghê gớm :( bây h biết làm sao, cứ loay hoay mãi thôi ạ. Các a/c có góp ý j giúp e định hướng ko. Nhất là các bố mẹ biết những thông tin về làm ntn để làm việc cho những tổ chức fi chính phủ hay hđ cộng đồng j đó thì chỉ cho e với. E tìm hiểu nhưng chưa đc j cả. E cũng chả cần tiền lắm đâu ạ. Tất nhiên có thì tốt, nhưng nếu k có cũng ko sao ( tất nhiên còn tùy tính chất cv ạ :( ). Quan trọng e chỉ muốn chuyên môn của mình vững vàng, sang năm tốt nghiệp rồi, chỉ mong ko phải loay hoay thất nghiệp rồi làm khổ bố mẹ thôi :((