Chào mọi người, e năm nay 25 tuổi còn người yêu e 26. A là dân tộc kinh còn e người mường nên bố mẹ, họ hàng nhà a phản đối gay gắt chuyện yêu e. Về phần người yêu e thì a rất yêu e, e cảm nhận được điều đó nhưng a lại không dám quyết đoán để chọn e. Bị phản đối thay vì lên tiếng về quyết định của mình a lại im lặng. A nói e chờ thời điểm thích hợp để nói với bố mẹ. Bọn e yêu nhau 1 năm rồi. E lại đã từng đốt viêm lộ tuyến cổ tử cung nên sợ khó có con, e cũng mong mỏi chuyện kết hôn vì nghĩ giờ là độ tuổi đẹp để e kết hôn và có con nên e thúc a cưới. Mỗi lần như vậy a đều nói e đợi a 1-2 năm nữa. A nói giờ a chưa ổn định... E chỉ mong a đưa e về ra mắt gia đình để mọi người biết và sẽ dần chấp nhận e nhưng a vẫn nói để a thêm thời gian. Nhiều lần làm căng lên, lần nào a cũng chọn cách chia tay e, a nói như vậy là tốt cho e. E buồn lắm, e đề nghị có con trước với nhau cũng được, cưới xin không quan trọng nữa. A tất nhiên không đồng ý, 1 phần vì muốn e đường hoàng có danh phận rồi mới có con, 1 phần a hình như xấu hổ. Sau lần đó e không ép a nữa, nhưng e đã thay đổi, e chán nản không muốn cố gắng nữa. 3 tuần trc e lên thăm a, a ở với chú nên bọn e thuê nhà nghỉ ở. Hôm đó nhà chú có việc, a nói nửa đùa nửa thật là hôm nay về nấu cơm nhá. E vui lắm, vì cuối cùng a cũng quyết định đưa e về nhà nhưng vẫn giả vờ nói e ko biết nấu cơm.:)). Và thế là đúng như e dự đoán, a không đưa e về như e mong đợi. A đưa e lên vincom gần đó để e xem phim đợi a về nhà nấu cơm tiếp khách. Xem phim 1 mình, đi ăn 1 mình, bắt xe xuống gần nhà a rồi đi bộ chơi 1 vòng mà a vẫn chưa xong. E bắt đầu thấy tủi nhục. E giận dỗi nhưng sau vẫn cố vui vẻ bỏ qua cho a. Hôm vừa rồi sinh nhật e, e đợi mãi chẳng thấy a chúc mừng sinh nhật, e tưởng a biết e sinh lúc 13h15 nên a sẽ chúc vào lúc đó cho ý nghĩa nhưng ko, a có nhắn tin nhưng ko phải chúc mừng sinh nhật. Đến tối e thẳng thắn chia sẻ chuyện e buồn vì a ko chúc, e .nói chia tay vì ngừoi yêu vô tâm. A còn nói a ko nghĩ e lại quan trọng lời chúc đến vậy. Hôm sau có 1 người con trai khác làm quen với e, và còn ra tận nơi e và bạn e đang uống nước. a biết được nên a ghen. E thấy phiền khi a đọc và trả lời tin nhắn của người đó thay e nên đã đổi mật khẩu facebook. Sau vài ngày a giận dỗi vì e nhất định không cho a vào facebook của e nữa, a nói chia tay.:). E buồn đó nhưng e chả níu kéo a nữa. E mệt rồi. Đến lúc e dửng dưng a lại tỏ ra quan tâm e, tỏ ra cần e, và còn nói bà bảo 30/4 này đưa e về cùng. Giờ e không cần nữa. Tất nhiên sau bao lâu thiếu thốn sự quan tâm của a nên e thấy vui vì có bạn mới để chia sẻ. E đã sai khi tiếp chuyện bạn ý quá nhiều. Nhưng e dứt khoát với a không phải vì bạn ý, mà vì e. E yêu a rất nhiều, e cũng thương a nữa nhưng giờ e cảm thấy sợ gia đình a, e sợ bị tổn thương thêm nhiều lần nữa, e sợ sự chờ đợi của e là vô nghĩa nên e quyết định không quay lại nữa.