Em năm nay 23 tuổi lập gia đình gần được 1năm,chồng thì ở nước ngoài..chồng em cũng đã 32 tuổi công việc ổn định .Em còn nhớ lúc vk ck en gặp nhau và yêu nhau mặc dù chưa gặp măc nhau ngoài đời nữa.Lỗi lúc đầu cũng tai em,trước đó bác em giới thiêu em với 1ng ở nước ngoài thật lòng e thấy a ta vừa xấu vừa già lúc đầu cũng từ chối,rồi e nghĩ lại nếu đi nước ngoài mình có thể giúp gia đình(lúc đó gia đình em cũng khó khăn lắm).Với lại em từng tổn thương 2lần trong chuyện tình cảm trước đó,em nghĩ yeu nhau chưa chac se lấy nhau và minh thật lòng cũng bị người ta phản bội đó thôi.Nên em đã quyết định sẽ lấy người đó măc dù k có yeu thương gì..cũng đã hứa sẽ chờ người ta.


Khoảng 1thời gian sau thì em gặp được chồng e o trên mạng xã hội,nói chuyện k lâu nhưng em đã có tình cảm ,con anh thì raats thương em em cảm nhận được,luc nói chuyện e cũng hay nói dối nhưng chỉ mấy chuyện nhỏ vi muốn la ly long a,gio thay hôi hận vô cùng,và lúc đó em k biết nói thế nào với bác em vá người đàn ông đó.Nên em đã nói dối chồng e hiện tại là em bị bác em ép lấy người e k yêu,nếu a yêu em thì mình sẽ có con khi anh về gặp em(lúc đó em thương ck e lắm dù chưa gặp nhau ngoài đời nữa,và e cũng muốn có con nên e đã suy nghĩ bậy như vậy)


Sau đó anh nói sẽ cưới em nhưng viec có con để sau khi em qua sống o nước ngoài cùng anh,em cũng vui lắm thấy hp trước mat rồi.Vì mục đích của bác em muốn em đi nước ngoài có tương lai tôt hơn nên khi em lấy ck em cũng o nước ngoai nên dễ nói với bac hơn


Ngày ấy cũng đã đến anh và mẹ a về gặp và hỏi cưới em,hon lễ diễn ra trong su chuc phuc cua moi ng,lúc đó e thấy mình thật sự là người vô cùng may mắn và hp nhất,được ck và me ck yeu thương.Ck em là nguoi k hut thuoc uon ruou k cờ bạc,ăn nói lịch sự nhẹ nhàng học cao hiểu rộng công việc ổn định ,mọi thứ điều tốt đẹp trong khi em cũng có chút nhan sắc và chăng nỗi bật gì cả.Khoảng thời gian của vk ck son bên nhau vô cùng hp rồi cũng phải tạm chia tay để ck về nước đi làm trở lại..rời xa trong nước mắt lúc đó bao nỗi nhớ thương lo lắng mà dường như đem nào cung sảy ra.


Cưới nhau nhưng chúng em vẫn chưa có giấy kết hôn vì giấy tờ chưa lam xong thì ck em về nước và nói sẽ trở về sớm để hoàng thành,.Mọi chuyên thật trớ triêu khi ck em đã mua vé đến 4lần mà k thể đi được,Do nghĩ quá nhiều nên chỗ làm ck k cho đi nếu đi thì bin đuổi viêc lúc thì trước ngày đi mẹ ck nhập viện vì tai nạn,lúc thì người anh trai lên cơn điên đòi đánh men ck và ck phải ở lại để bao vê,lúc thì bà ngoai bi ốm.Mọi chuyện làm cho em thấy chán nản và nghi ngờ anh ấy nói xạo và cứ gây gỗ với ck.hoai có khi còn đòi tự tử và chia tay nữa,lúc đó em m biết đâu là đúng sai.mà cú nỗi khùng lên như vậy.và sau đó em còn bị té xe trầy xước đầy mình lúc đó bị mẹ ck mắn cho 1trận vì tội khóc lóc uốn bia rồi đòi bỏ đi và buồn quá chayn xe k kiểm soát nên vậy đó.Cuối cùng thì ck cũng về gặp em nhưng bắt đầu nỗi đau khác khi biết thât ra anh mmuốn đăng ki kết hôn bây giờ và nói cho a thời gian 5 năm với lí do lãng xẹt và nói thật ra khi a quyết định lấy em vì 1phân yêu em và muốn giúp em,trước đo a đã nghĩ5 năm mới đưa em qua sống với a được.Em như chết lặng k biết làm sao chỉ biết khóc và nghĩ bản thân bị quả báo rồi vì ngay từ đầu đã nói dối,và rồi em tìm đủ mọi cách để thuyết phục ck hoàng thành giấy kết hôn đang dang dở,ck nhất quết k chịu,Rồi e nói nếu vk ck mình có con thì e sẽ đợi a ma chưa cần giấy kết hôn ck cũng k muốn vì chưa muốn có con,muốn vk ck cùng nhau đi du lich các nước rồi vài năm sau mới có con..Bây giờ nỗi thất vọng và mệt mỏi cùng sự trách móc bản thân giờ gặp quả báo,rồi mọi thứ như ck sắp xếp em ck còn cách nào khác,nhưng vì đau buồn nhiều lần em trách móc nói ck xấu xa và còn nói những lời k hay về ck nhưng ck bỏ qua và chịu đựng vì biết mình cũng là người có lỗi và luôn xin lỗi em,có khi vì tức giận quá mà em đã đuổi ck ra khỏi nhà mẹ ruột .Lúc đó ck giận lắm bỏ đi thật em đã chạy theo nhưng k kịp vàk tìm được khách sạn ck ở,lúc đó thấy hối hận vô cùng ,sau hai ngày.giận vk thì ck cũng đã cho vk gặp mặt.bên nhau đem cuối mà xot xa khi ck muôn chia tay vì k chiu được vk nữa,lòng đâu buồn biết là mình sai nhưng mình đâu muốn vậy..rồi cho ck thời gian suy nghĩ thật kĩ..Lúc đưa a lên sân bây mà lòng vỡ nát k biết đây có phải là lần cuối gặp nhau k(trước đó khi đúng ngày về vì thấy mình buồn ra đến sân bay ck đã quay lai với em thêm 6ngày nữa,nghĩ cũng thương.nhưng sao ck lại vậy