Chào các chị trong hội, em là đứa em chồng trong câu chuyện đây ạ.


Hai chị em bằng tuổi nhau, em năm nay 25t.


Tính tình của em vốn trong nhà đk xem là thẳng thắng, phán đoán cũng khá chính xác và lúc em giận thì em sẽ nói hết ra những suy nghĩ của em. Quan trọng là sau đó em chẳng bao h để bụng ai cả. Đúng thì sẽ cho họ mắng tới hết lời thì thôi. Sai thì em đánh chết cũng ko ngậm miệng để họ mắng.:(


Còn bà chị dâu em, thuộc dạng mặt cười bên trong nổi sóng hay ko thì ko ai bik. Miệng nói này mặt khác lại đảo trắng thay đen, là người hai mang. Điểm xấu nữa là người ko giữ miệng, nếu như bik gì rồi là sẽ đưa đẩy câu chuyện ấy vào mâm cơm, nếu xấu thì sẽ bùng nổ, ko thì kiểu úp mở câu chuyện để người khác hỏi rồi nói ra. =)))) Bí mật thầm kín của em cũng bị bả khui ra giữa bàn dân thiên hạ lun vì nghĩ chị em thì tâm sự đk.


Ban đầu hai chị em cũng hoà thuận nói cười nhưng dần về sau tính cách quan điểm ko hợp nhau, nói với năm câu sau là cự nhau ngay vì bất đồng quan điểm. Chị gái khuyên em đừng nói nữa đừng đôi co nữa để giữ ko khí gia đình. Em nghe theo. Nhưng sự chịu đựng của em cũng có giới hạn.


Dần dà em và chị ấy ko nói vs nhau nhiều nữa, chỉ là dăm ba câu xả giao, đoại loại thế. Ở bên chị ấy em nghẹn cũng thôi ko nói, sượng sùng ko bik nói gì với chị ấy những gì.


Cái gì chị ấy cũng chê cũng phàn nàn về em với anh em, vs ba mẹ em. Từ Quần áo, tóc tai, ăn uống đến mỹ phẩm.


Sắm một cái áo cái váy mới mặc lên thì sẽ chê tới lui nhưng lại mở lời xin váy áo lại từ chị của em. =)) ( Hai chị em em mặc chung đồ vì style và vóc dáng tương đồng) hài hước ko các chị.


Tóc tai em hợp uốn thì cố định uốn duổi ko hợp thì ko làm vậy mà cứ chê. Năm ngoái chịu ko nổi chị ta đi uốn kiểu giống hệt em,


ba tháng sau đi duỗi lại.


Em mới chạm vào mỹ phẩm chỉ mới hơn một năm nay thôi. Đồ em dùng em toàn hàng thương hiệu lớn giá trị cũng ko phải ít , em toàn bỏ tiền ra để mua dùng, hợp da em thì thấy sale em cứ mua để đó dùng dần. Ấy vậy mà cũng chướng mắt các chị ak. Méc mẹ em, kêu em đừng mua nữa xài hư da. -_- trông khi chị ấy xài kem trộn đó các chị ạ. Về vd này em và chị ấy có lần cãi nhau một trận kịch liệt luôn. Mà lúc nào cũng gạ gẫm mp nào ko dùng thì cứ ném qua cho chị chị xài cho. @.@ nói thật em cũng ko phải dạng nhiều tiền, nếu ko hợp em sẽ thanh lí ngay thu hồi tiên về, các chị thấy em làm có đúng ko ạ? Ấy vậy mà phàn nàn vs anh của em bảo em ích kỷ. Ức ko tả nổi lun các chị ạ. :(


Sau cùng mới lòi ra chị ta bắt anh em mua cho bộ kem trộn cao cấp tặng 8/3.


Và gần đây nhất là chuyện ăn uống các chị ak. Chuyện chẳng là hơn tháng nay công việc nặng nề ko thuận lợi em áp lực ko muốn ăn có ngày bỏ cả bữa. Ngày nào thấy em ko ăn thì chị ấy xỉa xói, nào là giảm cân sợ mập sợ phì chê đồ ăn. Tính em cũng rất xuề xoà chỉ cần có canh là em ăn cũng ngon. Nếu ngay một nói vậy em chấp nhận là đùa. Ngày nào cũng nói vậy thì sao đây ạ? Mà sau mỗi lần như vậy, tới buổi tối em lại bị mẹ với chị nhét đồ ăn ngập bụng, đôi khi là đồ bổ nữa ạ. Em bik chị và mẹ thương em lo cho em sợ em đỗ bệnh nên mới thế. Dù ko muốn em cũng ăn, ăn tới phát phì từ 47->49 chỉ trong 1 tháng.


Chiến sự căng thẳng nhất là vào một tuần trước. Nhà em có một buổi tiệc gia đình tại nhà hàng nhân dịp cô dượng ở xa về chơi. Trong khi các thành viên đang nói chuyện trong bữa ăn thì chị ấy liên tục cầm máy nháy nháy tự sướng cùng con, xong lại chạy qua nháy cùng ck, dượng em là người nước ngoài tỏ vẻ khó chịu, em có nhắc nhở tại bữa tiệc. Tới cuối bữa ăn em và cháu em cần đi vệ sinh, đi rồi quay lại bàn liền. Lúc ngồi xuống thì một trong đĩa thức ăn khu vực em ngồi bị anh hai em bưng sang cuối bàn, nơi đó ko đủ. Em cũng ko thấy gì là khó chịu cả. Vì em cũng đã no bàn thì vẫn còn đầy ắp thức ăn và trước đó có ăn vài miếng trên đĩa rồi. Cuối cùng, em chính là bỏ lun món tráng miệng vì quá no.


Ấy vậy mà qua sáng hôm sau, chị ấy lại méc vs ba mẹ em. Ăn kiểu tiêủ thư đài các, ăn nhính nhính. Em phát dồ bùng nổ lun rồi bỏ lên lầu, dưới này nói vs ba tiếp. Tới tối, anh em bảo vô phòng trách cứ em, sao lại cự cãi chị dâu gây xích mít. uất quá em mới hỏi thì anh em nói "chị ấy bảo có ý tốt sợ em ko có cái ăn" trong khi em có nói tại chỗ là em no quá và ko ăn tiếp đk, nếu ko ăn đk vậy sao ko nhường người khác ăn chưa no lí gì giữ. Vừa lúc đó chị ấy vào bảo em câm đi và ra khỏi phòng chị. Em lúc đó cũng phân trắng đen vs chị ấy là cả hai đừng nói chuyện vs nhau nữa nói chỉ có cãi chứ chẳng bao h hợp cạ dù chỉ là một lần.