Chào tất cả các bạn !


Khi mình viết ra những tâm sự này là lúc tâm trạng trong lòng mình đang rất rối bời ! :(


Mình không mong sẽ cứu vãn được tình thế , mình chỉ mong các bạn bè gần xa đọc được tâm sự của mình hiểu và sẽ cảm thông trong hoàn cảnh hiện tại của mình ! Cũng là để mình viết lại nhật ký đời mình để có chút j đó lưu lại làm kỷ niệm .!


Thực sự từ trước đến nay biết Webtretho đã lâu nhưng chưa bao h mình tâm sự nỗi lòng mình, nhưng bây h hiện tại ngay lúc này mình cảm thấy thực sự bế tắc trong cs , thôi mình cũng chả dài dòng nữa mất thời gian của các bạn lắm .!


Mình là nam sn 1987 , ở Ba Đình , HN . Cuộc sống của mình đã khổ và vất vả từ bé , bố mẹ bỏ nhau, chị gái ở với bố, mình ở với mẹ , nhưng thực sự từ bé đến giây phút này mình chưa bao h có được sự qtam của mẹ, đúng là cha mẹ sinh con , trời sinh tính.


Mẹ mình hiện tại cũng cao tuổi rồi, cảm giác mất đi sự qtam của ng bố đã thiệt thòi rất nhiều rồi, lại ở với mẹ chả bao h qtam mình từ bé đến lớn, tất nhiên cha mẹ nào cũng thương con, nhưng mình chỉ cảm nhận đc sự thương con của mẹ mình hời hợt lắm, mình đã từng vấp ngã rất nhiều từ bé, tự thân đứng dậy mà ko có ai dạy dỗ nên người, ngày nhỏ mình nghịch ngợm lắm mà chưa biết đc đấy là xấu và ko tốt, cảm thấy đó là hay vì mình đc tự do, nên nhiều lúc bây h nghĩ lại thấy nhiều lúc sợ chính bản thân mình, cũng may là thực sự sau những bài học mình đã thấm hiểu và biết snghi đứng dậy, từ học tập cho đến công việc tự 1 tay mình lo hết chứ ko nhờ vả ai cả, mình học hết lớp 12 rồi đi học cao đẳng 3 năm, hiện tại mình đang là kỹ thuật viên máy tính, cv tuy lương cũng chưa cao nhưng ổn định


Mình chỉ kể qua qua tuổi thơ của mình thôi chứ cũng ko kể nhiều mất thời gian


Vào chủ đề chính:


Mình kết hôn được 2 năm, tháng 3 2 năm trước mình còn đang hp với gđ mà tháng 3 này là nỗi đau quá lớn vs mình, mình cũng cảm thấy sao lòng dạ con người lại thay đổi đến đáng sợ như vậy


Mình và vợ trc khi kết hôn đã có khoảng thời gian yêu thương nhau thật lòng, những ngày tháng vui vẻ đầy hp thì mới đến đc hôn nhân , vợ mình sn 91 . Từng bị mổ não 2 lần do bị ngã cầu thang nên tụ máu não mà ko biết, thực sự khi yêu mình đã biết điều này nhưng vì yêu thật lòng và đã xác định trước sau phải như 1 nên mặc dù mình đoán là sẽ có những khó khăn về sau này vì vợ mình cũng yếu và bệnh liên quan đến não như vậy kiểu j cũng có đôi chút ảnh hưởng nhưng vì yêu thật lòng mình đã gạt đi tất cả để đến với người mình yêu , vợ mình học hết lớp 12 không cv ổn định , ở nhà bố mẹ nuôi cộng thêm phần bệnh tật nên cũng khá là đc chiều chứ ko giống như mình cái j cũng phải tự lực từ tấm bé


Hạnh phúc 2 vc khoảng chừng hơn 7 tháng mong ngóng đứa con đầu lòng, niềm vui và háo hức ko tả nổi khi sắp đc lên chức, nhưng mọi chuyện cũng bắt đầu từ đây, vợ có bầu là về bên ngoại luôn, vì nhà vợ mình cũng ở đây nên nội ngoại chỉ cách nhau có 4 cây số, bây h nhiều lúc nghĩ lại cái sai lớn nhất của mình chính là vì yêu thương vk quá mà đã để vk ở bên ngoại quá lâu gây nên tình cảm vc xa cách !


Vợ ở ngoại, mình thì ở nhà mình, ko ở rể , vợ bầu bí đều có ông bà nội chăm sóc , đến lúc đẻ cu nhà mình cách đây gần 9 tháng thì mọi chuyện lại thêm buồn !


tháng đầu tiên vk đẻ về nhà mình 1 tháng rồi về bên ngoại, nhưng cũng trong vòng 1 tháng đấy mình đã ngã ngửa và biết đc sự thật con người ta sống với nhau ntnao. chỉ có khó khăn vất cả mới biết lòng người


bây h mình đã quá sợ mẹ vk và vk mình lắm rồi, chắc có lẽ cũng mất niềm tin vào cs


1 hôm mình đi làm về mệt mỏi, thấy cu nhà mình khóc nên mình thương và xót con, vì từ bé mình đã thiếu thốn rất nhiều tình cảm, nên mình hứa với chính bản thân mình là sẽ dành hết tình yêu thương bao la của 1 người bố dành cho con, hy sinh tất cả vì con


Khi đi làm về mệt và thấy cu khóc nên mình xót, mình đã bảo vợ là sao e ko bế con lên để con khóc thế, vợ mình thì tính ương bướng trẻ con cộng thêm 1 phần đc bố mẹ chiều từ bé nên đã quay lại cãi láo mình là " A đi mà bế, tôi mệt tôi ko bế đc" Ko phải là mình ko bế con, mà vì tay mình bẩn nên mình muốn rửa tay rồi thay quần áo xong mình sẽ vào bế và chơi với con. Mình bực tức quá nên có bảo vk nếu cô ko bế đc con thì để tôi bế, nên mình cũng dỗi ko đi mua cháo cho vợ nữa


Khi bình tĩnh lại mình thấy mình đã sai nên quá nóng tính mình xin lỗi vợ và bảo " E có ăn cháo j để a mua" , vậy mà cô ấy giận mình ko nói 1 câu , mình biết rằng phụ nữ đẻ xong ai cũng bị áp lực, thậm chí nhiều người còn bị trầm cảm sau sinh, nhưng thật ko ngờ vì chuyện nhỏ gđ như vậy mà cô ấy gọi cho mẹ để mách là mình đối sử tồi tệ ntnao


Nếu ko có người thứ 3 can thiệp vào cs 2 vc thì mình nghĩ sẽ giải quyết đc êm đẹp vì chỉ là chuyện nhỏ, bát đữa còn có lúc xô lệch, huống hồ vc, trước khi chưa có e bé 2 vc mình ko bao h giận nhau quá 2 ngày


Lần này có mẹ vợ tham gia vào nên mình càng cảm thấy phức tạp và chả giải quyết đc vấn đề j, bà có 1 ưu điểm là thương con xót cháu, và vợ mình từng bệnh tật nên bà lại càng xót


Bà xuống chửi con rể ko tiếc lời, những lời lẽ độc đoán và cay nghiệt, vì bà xót con gái nên bà cũng chả coi ai ra j, bà đã chửi và xúc phạm mình rất nhiều !


"Con gái tao phải ntnao thì tao mới gả con gái tao cho mày, nhà mày phải phúc lớn 10 đời 10 kiếp thì mới đc làm thông gia với nhà tao, mày thích thì tao lại cho mày về nơi chưa bắt đầu ( mình cũng ko hiểu nổi tại sao 1 người mẹ vợ mà lại ăn nói những câu xúc phạm đến ghê gớm như vậy, dù chuyện vc chỉ rất nhỏ )


2 hôm cuối tháng bà chửi mình rất nhiều và ko tiếc lời , nhưng cái nỗi đau lớn nhất trong mình là khi người vợ mình đầu ấp tay gối cũng ko can ngăn hay hoà giải giữa mẹ vợ và con rể , mình ko bắt vợ phải bênh và đứng về phía mình vì 1 bên là mẹ, 1 bên là chồng nên cũng rất khó


Nhưng mình đã nhận ra 1 điều rằng người vợ đấy ko thật lòng và có tình cảm thật sự với chồng, nếu có dù chỉ là chút ít cũng ko đứng về bên mẹ , thấy mẹ đẻ chửi chồng mà hả hê cười mình với thái độ khinh miệt


Mình có nói nhẹ nhàng phân tích cho mẹ vợ hiểu nhưng mồm bà ấy mồm 5 miệng 10, chưa nói được 1 câu bà đã nhảy vào 10 câu, vì mình muốn giữ hoà khí trong gđ và nghĩ rằng vợ mới lạ người quan trọng ở với mình đến hết cuộc đời, dù mình và mẹ vợ có căng thẳng nhưng sẽ ko ở với nhau nên cũng ko lo


Sau tháng đó vợ về ngoại và mẹ vợ là 1 người quá nóng tính mà mất đi sự thông cảm và đặt vào địa vị của mình, bà ấy hả hê và nhồi nhét vào đầu vợ mình toàn những suy nghĩ ko tốt, thậm chí còn xấu về 1 người chồng


Nếu như mình là cái loại người vô công dồi nghề, ko công ăn việc làm ổn định, trai trên gái dưới, lô đề cờ bạc v.v... chửi thì mình cũng đành lòng vì nếu mình xấu người ta chửi mình cũng ko oan, nhưng bà ấy quá độc đoán, bênh con yêu con chiều con 1 cách mù quáng và dại dột.


Vợ mình càng thêm hiểu là 1 con người ko có lập trường, ai bảo cái j cũng hay mà ko biết snghi , hạnh phúc của con gái do bà ta quyết định, ly hôn và ở tiếp cũng do bà ta


Sai lầm của mình quá lớn khi để vợ ở ngoại quá lâu dẫn đến tình hình càng ngày càng phức tạp và căng thẳng, hàng tháng mình đi làm và vẫn đưa tiền về đều mua bỉm sữa cho 2 mẹ con, nhưng thực sự vợ mình là 1 người sống ko biết trước sau, hay có thể nói rằng 1 con người vô cảm, nhiều lúc lo cho con nên mình chăm chút cháu từng tí 1, vợ mình thì chả bao h quan tâm đến những cái dù là nhỏ nhất


xe cho con tập đi, xe đẩy, , chế độ ăn uống cho bé ra sao, đến dầu gấc , dầu dừa, dâu ô liu mình cũng phải đi tìm tòi đẻ mua cho con những thứ tốt nhất, vitamin D cho bé uống, lịch đi tiêm của con cũng là do mình lo, cô ấy đoảng đến mức như vậy, quen với cs có mẹ chăm sóc từ bé, ngoài thời gian bế con là cô ấy chỉ chăm lên Fb, chém gió, mua váy đẹp online, dây chuyền và chat chít với bạn bè mà cô ấy đã quên rằng đằng sau cô ấy có 1 người chồng yêu thương và chăm sóc vợ con biết nhường nào


Vợ ở bên ngoại cô ấy chỉ lo bản thân chăm sóc cô ấy và con, cũng chả thèm qtam xem ck sống chết ntnao, thậm chí hỏi thăm nhau 1 câu còn ko có
: hnay a ăn uống ra sao, ntn. A làm việc hnay có mệt ko.?! Hnay trời mưa a đi đường có mặc áo mưa ko.?! ( tính mình rất ghét mặc áo mưa ) trời lạnh gió mùa a có quàng khăn ấm áp ko.?! V.v....


Gần 2 năm trời mình cứ sống 1 cuộc sống có vk mà như ko.?! Thử hỏi ai đã từng có gđ xem có ai giống mình ko .?! Có ai hiểu đc nỗi khổ khi đi làm về tranh thủ qua ngoại thăm con 1 lúc rồi về nhà lủi thủi 1 mình đi ăn cơm bụi ko.?! Ốm đau mệt mỏi viên thuốc còn phải tự đi mua ko.?! Còn nhiều nỗi buồn mà bạn chưa biết đc đâu, tóm lại hnay là ngày mình đã giải thoát đc chính mình, chỉ có 1 điều tiếc nuối bạn biết là j ko.?!


ĐÓ CHÍNH LÀ KO CÓ ĐC NHIỀU THỜI GIAN ĐỂ GẦN GŨI VÀ CHĂM SÓC CHO CON ĐẤY


khi mà hnay mình đưa đơn cho cô ấy ký vào, nhìn đứa bé nó cứ hồn nhiên, tha thẩn chơi đồ chơi, thỉnh thoảng cười toe toét thì cũng là lúc trong lòng mình như có ai xát muối bạn ạ, nhìn đứa bé mà xót lắm, nó còn quá bé để nó hiểu hết đc sự đời, nỗi đau của bố nó.!


Mình nói thật mình là đàn ông nhưng tình cảm mình dành cho con và gđ con hơn vk rất nhiều, nên xl mặc dù rất thương con nhưng mình ko thể nào sống đc với người vk vô cảm, thà đau 1 lần rồi thôi còn hơn phải đau cả đời, thà con mình nó còn nhỏ ú ớ nó chưa biết j còn hơn là snay khi nó biết đi, biết ăn biết nói, biết snghi rồi mà bố mẹ bỏ nhau thì nó còn đau lòng hơn, sau chuyện này mình thương mình 1 thì con mình sẽ là 10 phần , tất cả vì con ...


Bây h mình đang rất chán nản và muốn tìm 1 người đồng cảm để cùng sẻ chia mọi vui buồn trong cs, cuộc đời nỗi buồn nỗi đau đeo bám quá nhiều rồi, cảm thấy quá mệt mỏi và mất hết niềm tin
:(:(:(:(