Chào mọi người. Tôi đang rất buồn và tuyệt vọng vì cuộc sống hôn nhân ngột ngạt và cách ứng xử kém văn minh của chồng tôi. Tôi kết hôn ngay sau khi ra trường, kết quả của tình yêu 2 năm giữa tôi và ck. Vì xác định sẽ kết hôn nên chúng tôi đã khá thoải mái trong chuyện đó. Tôi kết hôn khi mang bầu 3thang, cũng chả vấn đề j vì chúng tôi tự nguyên và xác định gắn bó dài lâu. Chồng t khi đó làm quản lý đội xe của cty taxi, nghe có vẻ oai, lương cũng khá, anh nói cứ kết hôn a lo đc cho 2 mẹ con nên dù mới ra trường ko việc làm nhưng tôi vẫn tự tin kết hôn. Đến khi gần cưới a nói sẽ chuyển công tác để tìm việc mới lương khá hơn và có time cho gia đình. Tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nhưng đời đâu phải là mơ các mẹ ạ, chắc do anh quá khéo mồm hay do tôi ngốc nghếch mà cưới nhau rồi tôi mới thấy sốc nặng. Chúng tôi cưới xong ở luôn ở nhà mới bme ck tôi xây cho, nhà mới cũng gần nhà bme chồng và họ hàng nhà ck tôi. Nhà ck t là trưởng họ, 1 họ rất đông và truyền thống, ck t là con thứ. Cưới đc 1 tuần thì qua 1 ng họ hàng t đc biết ck t vỡ nợ trc khi kết hôn 1 tháng t rất bất ngờ và hoang mang do mình chưa tìn hiểu kỹ hay do lý do nào khác mà ck t lại cần nhiều tiền như thế. T có hỏi mn trong nhà nhưng mn nói là ko biết. Nhưng thôi chuyện xảy ra trc khi kết hôn nó là chuyện quá khứ t cũng ko muốn hỏi nhiều. Cưới đc 1 tháng thì t phát hiện tiền cưới nhà t cho để dưỡng thai ko cánh mà bay hỏi ck thì a quanh co sau cũng nhận, t rất bực vì 2 vc ở riêng có tí tiền cũng lấy nốt. Chúng t lời qua tiếng lại thì a ta đánh tôi thậm chí ghè dao vào cổ yêu cầu t câm mồm. T sợ hãi vô cùng, t nc vs mẹ đẻ t thì mẹ t cũng nói mới cưới 2 đứa phải nhịn nhau 1 tí ck t hứa lên hứa xg xin lỗi các kiểu. Rồi lãi ngân hàng hàng tháng cao quá ck t nói cho thuê ngà để đỡ tiền, vào ở vs bme vì đằng nào t cũng sinh con vào đấy luôn cũng đc. Dù ko thoải mái lắm nhuwng t vẫn đồng ý. Vào đấy đc 2 tháng thì ck t nói muốn vay tiền làm ăn, yêu cầu t xác nhận lương để vay ngân hàng. T có nc vs bme ck t xem ý mn thế bào thì mn nói cứ ký đi ko sao. T nghĩ đi nghĩ lại và quyết định ko ký vì phạm pháp hơn nữa số tiền vay quá lớn thê là ck t nói ko ký thì ly hôn. T phải nhờ gd can thiệp a ta mới ko ép t ký nữa. Sau khi t sinh con về ở cữ nhà ngoại 1 tháng thì về t phát hiện toàn bộ tiền mn cho sau sinh mất hết. T hỏi thì ck t nhận nhưng dùng làm j ko giải thích rõ ràng. Vì ở nhà ck nên t chấp nhận im lặng vì ko muốn coa vài đồng mà mn biết ko hay. Sau đó ck t nói muốn mua xe làm ăn, t ủng hộ mua xe trả góp nhưng chạy xe đ 2 tháng ck t bị bắt vì đánh bạc tạm giam 5 ngày, bme ck t hỏi t coa chạy cho ck t ko, t trả lời ko. Bởi lẽ t ko đồng tình vs quan điểm chơi bời, nêua bme ck t giúp thì sau a ta liệu có chừa ko hay vẫn chơi, t ko lo đc cho a ta cả đời như vậy. Bme ck t nói t mất dạy, đáng ra phải lo cho chồng thu xếp tiền chuộc ck về, t rất bực, a ta mà đã vỡ nợ mà ko tu chí làm ăn vẫn chơi t thương sao nổi. Thời điểm đó bọn cho ck t vay lãi ùn ùn tới, lần này cũng hoành tráng như lần trc. Đặc biệt trong đó có khoản nợ mang tên t. Ck t lấy cmt của t đi vay 20tr lãi 7k/ngay. T thấy bị coi thường vô cùng và ck t rất thiếu nhân cách nên nc va bme ck t là xin ly hôn. Bme ck t gọi cả họ toàn cụ già vào hoà giải, mỗi ng 1 câu ck t thì ngọt nhạt xin lỗi hứa này kia. T vì nghĩ con bé, vì người nọ người kia mà xuôi đi. Chúng t sống vs nhau tuy nhiên mâu thuẫn rất nhiều luc nào cũng ko đồng quan điểm, ck t sẵn sàng chửi bới thậm chí đánh t mà bme ck t ko quan tâm, ck t chửi t là con nọ con kia, mày tao ngọt xớt thì chả ai nói j, kiểu như là bt. Vậy mà từ trc tới h t chả hiểu t láo như nào họ vẫn nói t láo còn xúi ck t nó nói láo thì đánh chết m* nó đi. T bức xúc vô cùng và đã nói nếu quan điểm mn như vậy thì chúng t ko thể ở đc vs nhau vì t ko chấp nhận cs như vậy. Lại nói gd ck t, họ phong kiến vô cùng, mn luôn nói chuyện con cái nhà cửa là vợ phải làm hết, ừ thì ok tôi làm hết, vậy mà có độc hôm con ốm chớ a ta phải làm 1 mình vì tôi mệt mà a ta ko chịu đc liền chạy tới đạp tôi túi bụi. Bme ck t chẳng nói lời nào coi như bt lắm. Rồi những lần sau cũng thế, vậy là t quyết định ly hôn. Tối đó t nói chuyện đầu đuôi vs bme ck t, họ nói cũng thấy vc t ko hp tuỳ 2 đứa, t cũng xin phép cho t mang con đi vì nó còn nhỏ, có 20th thôi bme ck t cũng đồng ý. Sáng hsau, sự việc có lẽ chết t cũng chẳng quên, ck t cứ đứng chửi bới t này nọ, t kệ, mẹ ck t thì quay ra nói ko đc mang con đi muốn đi đi 1 mình. Cả nhà hùa vào đòi giữ thằng bé, họ giằng ko đc vì t địu nó trc ngực thì chồng t túm tóc để bố ck t tát t. Thực sự sợ hãi t kêu cứu họ mới thôi và quay ra nói t đánh cả nhà, tự ý bỏ đi. Thật sự điêu ko tưởng. Hàng xóm sang thì t mới mang con đi trong sự thảm hại về tinh thần và thể xác. Ck t 1 mặt thì nói về 1 mặt thì chửi bới đe doạ, cả họ ko ai ly hôn nên ko đc ly hôn mà cứ cố thì đừng mong gặp con, rồi thì giết hết cả lũ chúng mày..... T giờ thì chán lắm, tổng kết hơn 2 năm kết hôn thấy đau đầu và mệt mỏi quá rồi, t đơn phương ly hôn mới đc có hơn 1 tháng thôi. Như ngta nói yêu nhau yêu cả đường đi ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng quả đúng. Chúng t thoả thuận t nuôi con cuối tuần bố nó đón chờ toà giải quyết, vậy mà cả nhà ck t cứ lấy cớ gây chuyện để nói t này nọ để cố tình giữ con của t. Hôm 1/5 vừa rồi đúng thoả thuận t xuống đón con thì ck t khoá cửa ko cho t mang con đi, t nhờ cả nhà mở cửa thì họ giả như điếc, cảm giác đau đớn vô cùng. Hàng xóm thì nghe 1 bên nhà ck t nói nên hiểu ko chính xác cũng hùa vào nói t ko đ đưa con đi. Bế tắc tuyệt vọng vô cùng mà chờ toà giải quyết thì lâu. T nhờ hội phụ nữ can thiệp thì vào nhà ck t mn nói vc t ko sao hết, cả nhà yêu thương t hết mực, trong khi trc đó gia đình nhà ck t nói ko coi t là dâu, ck t thì nói kể cả mẹ m xuống đây quỳ xin t t cũng ko đổi ý. Giờ họ đổi trắng thay đen lý di vì sao t cũng ko thể hiểu, tất cả mọi chuyện mâu thuẫn giờ họ bưng bít hết, họ nói t tự bỏ nhà đi như thế ko có tư cách nuôi con, trong khi t đi có hỏi đàng hoàng. Giờ gd nhà ck t nói kể cả toà cho mẹ nuôi con cũng ko cho t động đến thằng bé, đây là cố tình cướp con, vì họ nói nó là con trai nên ko đc đi. T thật sự buồn chán mấy ngày hôm nay. Sao cùng là người mà lại bạc bẽo và điêu ngoa đến mức đấy. T phải làm j để đòi lại đc con đây