Chuyện mới ngày hôm qua,


1h sáng đang ngủ tự dưng ck e bỏ ra ngoài ngủ, e ra kêu vào đến hai lần mới chịu vào mà còn tỏ vẻ khó chịu. Vào thì để con nằm giữa. E tức quá trời. Hỏi tại sao thì ck kêu nóng( mà hôm qua SG mưa to và kéo dài), e ức quá nằm khóc, khóc 30' vậy mà ck e ko hề đá động gì đến e, mà e càng nghĩ càng tức. Cứ khóc tiếp đến lúc chịu ko nổi nữa thì kêu ck dậy hỏi: có thương e ko ck ko trả lời, tại sao lúc nào ngủ cũng ngủ riêng thì nói nóng( e từ ngủ trên giường đến dẹp giường xuống đất ngủ với ck, vậy mà ck cứ kiếm cớ ra sofa ngủ, trời nóng trời lạnh gì cũng vậy cả) E tức khóc rung. Mà ngã ngửa ra zẫy đành đạch như con cá, la hét um sùm luôn, tức quá tự đập đầu luôn. Còn ck e chỉ đứng đó nhìn e thôi. Vậy mà khóc xong lại khoẻ, ko còn nghĩ tới nữa. Lần đầu e được khóc như vậy đó. Giờ nghĩ lại thấy e điên quá trời.