Sáng nay, tớ đi làm mặc cái đầm tím xòe xòe, đang đứng chờ thang máy, thì gặp hai anh Sếp (1 anh sếp lớn, 1 anh sếp nhỏ), nhìn nhau và :10:. Tớ hỏi sếp: ôi sao hôm nay 2 anh đi sớm thế :Smiling:. Lại cười, sếp nhỏ dòm tớ lom lom nói: hôm nay em L mặc áo này xinh thế. Tớ cười mỉm chỉ, khoái chí (được khen mà). Tiếp đến, sếp lớn bá vai thân thiện nói: hôm nay trông em hấp dẫn thế. :Laughing::Laughing::Laughing:. Ôi mẹ ơi, lần đầu tiên có người khen tớ hấp dẫn, lại là Sếp nữa cơ. Đó giờ Sếp toàn khen: "Em làm rất tốt,... hay em thông minh... hay em nhanh em rất có trách nhiệm .... hay em hỗ trợ rất tốt ..." chứ nào giờ Sếp có thèm khen ăn mặc thế nào đâu.
Trời ơi, sếp khen chỉ có 1 câu ngắn chưa được 10 ký tự nữa, vậy mà tớ sướng rơn, vui thầm, vui như lúc nhận email của Sếp thông báo tăng lương vậy. Cả ngày ngồi làm việc mà cứ nhớ tới lời khen của Sếp tớ cứ ngồi tủm tỉm cười. Sếp lớn vô tình thấy hỏi: "Em L có gì vui mà cười tủm tỉm hoài vậy?":Silly:. Ôi, sếp mà biết lý do vì sao em cười. Chắc em chui xuống đất mà trốn quá :Laughing:.
Lâu lắm rồi, sếp mới khen em đó sếp biết ko?, mấy năm qua công việc + deadline + stress, Sếp hay cáu, giận, và quên mất dành lời khen cho nhân viên. Từ tết tới giờ, thấy Sếp dzui ơi là dzui.
Nhưng hài nhất là anh sếp nhỏ, nhớ lần trước tớ cãi nhau chí chóe với anh í, thậm chí vỗ bàn rầm rầm, toàn là những trận cãi nãy lửa, thậm chí mắng sếp nhỏ: "em ko làm việc với anh nữa, mai mốt đừng gọi tới tên em...". Vậy mà vài hôm sau, nghe giọng ngọt ngào của anh ấy: "L ơi, em làm giúp anh cái này ...". Lúc í trong bụng tớ chỉ cười & nghĩ thầm Ôi! sao sếp mau quên thế, mới cãi nhau với em hôm trước vậy mà ....
Được khen sao mà thích thế. Vui như lúc đi thi được điểm to ấy. :Laughing::Laughing::Laughing: