Đoạn cuối của chặng đường 4 năm...


Chắc chỉ còn 2 tháng nữa thôi ( nếu không có gì thay đổi) thì sẽ chính thức bước sang trang mới của cuộc đời. Tại đây sẽ còn vô vàn thử thách, rồi cs sẽ ra sao k ai bit trước được điều gì...


Dù đúng, dù sai thì con đường này là do t tự chọn, chính vì vậy sướng hay khổ thì tự mình chịu thôi.


4 năm qua t đã cố gắng rất nhiều, trên con đường ấy t gặp không ít ng, k ít việc nhưng chẳng có gì có thể lm khó t, sự thật đã chứng minh điều đó. Và trong tiềm thức, t nghĩ sẽ k có gì có thể làm khó mih, rằng t rất kiên cường và t chẳng ngại khó khăn nào...


Thế nhưng t xin lỗi, t nhầm r, t chẳng mạnh mẽ như những gì t thể hiện đâu thế nên xin đừng thử thách t vậy nữa. Vốn dĩ t đã chẳng thiết tha gì khi học trg này r, và ngay lúc này t chỉ muốn vứt bỏ tất cả, nhưng t k thể :(


Tại sao t luôn là ng kém may mắn nhất?


Trong t xuất hiện nỗi ám ảnh về "cô", thực ra m.ng đều nói cô rất hiền, rất nhẹ nhàng. Vâng đúng vậy, cô nhẹ nhàng đến mức khiến t cảm thấy sợ hãi mỗi khi tiếp xúc. T đã cố gắng nhưng hễ gặp cô thì y như rằng mặt biến sắc, k thể tự nhiên như t đã từng, hsinh cũng vì thế cảm thấy sợ t :(... Tuy là t chuẩn bị chưa tốt, nhưng k nghĩ là lại tệ như vậy, sự có mặt của cô khiến tôi áp lực, dường như biến thành 1 co khác. T trở thành 1 ng thiếu tự tin, giọng nói cũng nhỏ đi, đầu óc thì trống rỗng, t muốn chạy