Từ hồi tôi ra trường rồi đi làm đến giờ, tôi cũng chỉ chinh qua vài công ty & trụ lại ở mỗi cty rất lâu. Tình hình chung là tôi thấy rằng cứ hễ em nào được cử đi công tác nước ngoài thì chắc chắn đến 90% là em đó (trong mắt sếp VN và mọi người) xem như đã được sếp ban cho đặc ân, có khi đó còn là sự ban ơn của sếp.


Tôi ko hiểu nổi rằng có những chuyến đi công tác có thể gọi là phần thưởng vì nó đơn thuần chỉ là 1 cuộc du lịch miễn phí để cho anh/chị ấy được mở tầm mắt mà thôi. Thậm chí có người còn fai giấu rằng đang mang thai để sếp cho đi công tác vài ngày vì họ sợ mất cơ hội..Các sếp VN rất sợ cho các bà mang thai (dù là BS khẳng định ko sao) đi công tác nước ngoài :Smiling:


Và 1 điều oái oăm nữa là có đến 90% quyền quyết định cho ai đó đi nước ngoài thuộc về quyền của sếp VN. Đôi khi tôi thấy có những người đáng lý phải được giao nhiệm vụ cho chuyến công tác đó vì họ trực tiếp giải quyết vấn đề đó nhưng rồi xuất đi ấy thuộc về người khác vì rất nhiều lí do :Thinking:


Nếu plan nào rõ 10 mươi là người nào rồi và ko ai có thể xí phần & cũng do sếp foreigner chỉ định thì ko nói; chứ cái nào ỡm ờ được thì cứ ỡm ờ...Đôi khi tôi còn nghe thấy những câu: được đi là may phước lắm rồi còn đòi hỏi gì nữa? hô hô hô..Tôi thấy buồn trong lòng thật :Sigh:


Tôi ko có cái diễm phúc được báo cáo trực tiếp đến sếp foreigner nên ko gần gũi với họ. Do vậy tôi ko biết cái tâm lý này có tồn tại ở các sếp foreigner hay ko. Tôi rất thắc mắc về quan niệm của các sếp foreigner; có giống sếp VN hay ko hở các mẹ; và tôi cũng rất bức xúc về cách suy nghĩ của các sếp VN.. Bản thân tôi ko bị mất phần :Smiling: nhưng cứ bức xúc vụ này hoài..:)


Các mẹ làm cho cty nước ngoài có bị tình trạng như thế này ko?