Mình bi giờ cao 1m62 nhưng nặng 60kg.Mình ăn rất nhiều,ai cũng phải sợ vậy nhưng thực ra mình nghĩ do mình bị stress.Tạng người mình mập từ nhỏ tới lớn và mình thấy bây giờ thật sự mình bị thức ăn kiểm soát.Năm nay mình 21 tuổi và chưa có bạn trai.Mẹ mình cũng đã giảm cân cho mình suốt từ hồi cấp2 đến giờ nhưng mình vẫn vậy.Bao nhiêu cách: ăn kiêng,chạy.earobic,....Mình thấy mình càng ngày càng ăn nhiều hơn với mức độ ko thể nào kiểm soát nổi.Kèm theo với mập là mình bị mụn.Da mình bị mụn bọc nên da cực xấu.Bác sĩ chữa mụn kêu mình kiêng mỡ với ngọt nhưng mình ko thể nào kiêng đc.Nói chung là cái vòng luẩn quẩn ăn -->mập-->mụn-->chán đời-->ăn tiếp.Mình buồn lắm,1 phần nữa do tuổi thơ mình bị cha mẹ quản quá chặt nên có nhiều bức bối,ngột ngạt dẫn đến stress.Thực ra mình ko nhận ra điều này,chỉ là bạn mình nói có thể mình cuồng ăn vì bị stress thì mình mới nhận ra.Bởi vì hễ cứ buồn là chỉ mún tìm đồ ăn để ăn cho giải tỏa.Mình chán ko mùn nhìn vào gương nữa,1 con quái vật xấu xí,mặt thì mụn lỗ chỗ.Mình nản quá rồi....và mún buông xuôi