Vấn đề này đang làm mình khá đau đầu thời gian gần đây. Tình hình là ra trường cái vào luôn 1 viện nhà nước, lại ko đúng ngành nghề lắm, công việc khá nhàm chán và linh tinh, nên bh sau 3 năm kiến thức và kinh nghiệm hầu như bằng 0, cũng có dc vài lần đi phỏng vấn trong những năm qua nhưng đều trượt nên em khá là tự ti, lo sợ bh mình xin nghỉ thì sẽ thất nghiệp dài, nhất là trong giai đoạn hiện nay. Xong vì 1 vài lý do, em và vài người nữa bị đẩy ra 1 cty con của ông trưởng phòng, tiếng là làm tư nhân nhưng tính lương vẫn như nhà nước, các khoản thu nhập thêm bh cũng ko dc nữa, đi làm từ 8h sáng đến 6h tối, cả ngày thứ 7 cũng chỉ dc 3 tr. Cty cũng dạng nhỏ, hơn 10 người, gồm GĐ, PGĐ, bố vợ GĐ làm chủ tịch HĐQT (là đồng nghiệp lâu năm với ông trưởng phòng viện kia), 2 đứa cháu của GĐ làm 2 chức trưởng phòng, 4 kế toán và 5 nhân viên kỹ thuật quèn (có em). Gần đây, cty gần như hết việc, GĐ cũng ko giao việc, ko có việc em ngồi chơi nên sếp ghét, sếp toàn đuổi xuống tầng 1 trông nhà, tắt hết cả máy tính và đèn mỗi khi em lên ngồi phòng tầng 2 (do công việc em ngồi 1 mình 1 phòng) vì sợ tốn điện, thái độ ghét ra mặt luôn, ko thèm nhìn hay nói chuyện. Còn bắt cuối mỗi ngày phải nộp mail xem ngày hnay làm dc gì nếu ko trừ lương (đi muộn cũng bị trừ lương theo phút, muộn 30 phút là ko tính công). Hơn nữa, do điều kiện làm việc phải làm việc trong phòng lạnh, nên khá là ảnh hưởng sức khỏe, gần đây em ốm suốt, bệnh thận mãn tính tái phát liên tục (uống thuốc khỏi lại bị lại). Bh mỗi sáng em phải cố hết sức đi làm vì khá mệt mỏi (tinh thần + bệnh), đến thì ngồi chơi ko, ko có cả máy tính để dùng mà bị ghét hơn nữa chứ, chắc nộp đơn xin nghỉ trước khi người ta đuổi mình quá, nhưng vẫn sợ cái cảm giác thất nghiệp ngồi nhà bị gia đình chì chiết, hàng xóm soi mói.