Tôi lấy ck đc 7 năm.chúng tôi ko phải tình đầu của nhau,tôi ko qtrong điều ấy.


Chúng tôi quen gần 1 năm thì cưới,a cưới tôi để quên tình cũ.


Còn tôi thì muốn yên phận để gđ khỏi lo.


Chúng tôi ko yêu cuồng dại,ko yêu đậm sâu,nhưng yêu bằng sự tôn trọng và nghiêm túc.


Cưới về,đc 2 tháng thì anh ấy tranh thủ đi tán gái 2 lần,tôi đã bỏ qua sau khi gọi nói chuyện với cô gái đó(cô ấy đang là sv,cô ấy ko biết ck tôi đã lấy vk)


Sau khi cô ấy biết chuyện thì ck tôi cũng xóa sđt và cắt đứt quan hệ.


Êm đềm đc 5 năm,khi con tôi 2 tuổi,ck tôi lại hẹn hò với gái,chính xác là ngoại tình.trái với cô đầu tiên thì cô thứ 2 hung hăng với vẻ từng trải(cô ấy bỏ ck ,đang nuôi con)


Cô ấy công khai cướp ck tôi.điều đau lòng là ck tôi cho cô ấy xài zalo của mình để cô ấy kiểm soát tôi,ck tôi cho cô ấy quyền mạt sát và sỉ nhục tôi.


Tôi quyết định ly hôn,vì thật ra chẳng còn chút tôn trọng hay yêu thương gì nữa.


Chính lúc tôi quyết định dừng lại thì a ấy thay đổi suy nghĩ quay về,với sự vun vén 2 bên gđ và hơn hết là con tôi còn quá nhỏ.nó quá thiệt thòi nếu cha mẹ nó ly hôn.


Tôi chấp nhận quay lại,nhưng dù cố gắng tôi cũng ko thể tha thứ.


Mỗi ngày trôi qua,ck tôi có thay đổi,có cố gắng,nhưng cảm giác bị phản bội,bị sỉ nhục cứ ám ảnh tôi.


Vui vẻ ko sao,nhưng lúc cãi vả,ý chí bỏ ck cứ dâng cao,vì con tôi nay đã lớn.


Có phải tôi quá để tâm quá khứ hay ko? Có mẹ nào gặp trường hợp như tôi chưa?


Người ta nói đúng,gương vỡ sẽ ko lành,nếu lành cũng sẽ để lại vết,chính vết nhơ của ck đã khiến tôi bất cần suốt mấy năm qua,


Tôi ko còn dịu dàng,thùy mị và hơn hết tôi ko còn sự tôn trọng ck,anh ấy biết rõ điều này.


Thậm chí nếu bây giờ có ly hôn ngay giây phút này tôi cũng sẽ ko ngạc nhiên,ko đau nữa,vì tôi nghĩ giây phút đau nhất là khi bị phản,bị sỉ rồi.


Đã nhìu lần,vì quá mệt mõi,tôi tự nhủ thầm hãy tha thứ và lãng quên chuyện cũ,nhưng thật sự quá khó,tôi thật sự rất mệt mõi.


Có cách nào để tôi thoát ra cảm giác này ko? Mọi người cho tôi lời khuyên với.