Cả nhà chồng và con dâu, thêm anh chồng chỉ biết nghe lời ruột thịt
Định viết bài cách đây mấy năm rồi, nhưng văn của em hơi kém, em cũng ngại viết lách. Nên cứ vào đọc bài tham khảo chút ít rồi thôi, nhưng mấy năm cs của e ko ổn hơn chút nào, mà ngày nó càng đi xuống, bây giờ e đã hết sức lực và ko muốn nghĩ ngợi, hay nói năng gì nữa cả. E bây giờ sống mà như ko.Nhớ hồi mới cưới, gặp người xa gần trong làng họ đều bảo nhà chồng e sống tệ lắm, mẹ Ck e sống tệ vs mẹ Ck của bà lắm ( bà nội ck - bà nội ck cực hiền ), còn mấy chị e gái của Ck thì ai cũng bảo gê gớm và khó tính. Còn mình cứ nghĩ là hàng xóm ghét nhau vậy thôi, mình cứ coi họ như người nhà thì họ cũng coi mình như con, nhưng ko, càng sống e càng thấm nhưng gì mọi người nói, ngta nói ko có lửa làm sao có khói, bây giờ e mới thấy nó quá đúng. Đúng là tệ, ko có tình người, từ ngày đẻ thằng cu e cứ nhìn nó lại ứa nước mắt, e khác máu ko nói làm gì, ngay cả thằng cháu nội duy nhất họ cũng chẳng nhìn ngó tới. E đã nhịn hơn 2 năm, nhưng mẹ chồng e càng ngày càng làm quá, chồng thì nhu nhược, lại ôm dưa bở vs mối tình đơn phương vs cô bạn cùng lớp nào đó, lúc nào cũng mò vào nick cô ấy, nói chuyện thì cái gì cũng lấy cô ấy ra làm ví dụ, lúc nào cũng cô ấy yêu a, nhưng tại a ko chờ dc nên bọn a ko đến dc với nhau, nói về Ck e 1 chút là học giỏi ở cấp 1,2,3, đại học xong thất nghiệp, nghe bạn bè xq nhà a bảo, a ko chơi với ai cả, ko bh thấy ra khỏi nhà ngoài giờ đi học, a thì nói thích đi chơi nhưng mẹ cấm nên ở nhà mãi thành ra ngại đi chơi, và bây giờ a cũng chẳng có 1 người bạn nào. Ứng nhân xử thế phải nói là đến lúc lấy a, e mới gặp 1 người chẳng biết gì giống a ( cái này có time e sẽ kể kỹ hơn ) trc e nghe mn nói nhưng e ko tin, chỉ bố mẹ chị e là khen a thôi. Lấy vào nhà a cứ như e bị lạc vào 1 bộ phim ở thời phong kiến, và e thì như con gái nhà nghèo đi làm dâu 1 nhà địa chủ, và đa số mn cũng đều nhận xét cách sống của nhà họ như vậy.
Ck thì nghe lời khích bác, dựng chuyện của mẹ. Ko nhìn đến con, coi vợ ko ra gì, mặc dù a biết rõ tính mẹ a và tính e ( hôm mẹ a dựng chuyện cho e, e thấy a ghi vào tờ giấy: mẹ giả tạo, soi mói, nhỏ nhặt, ích kỷ, tính toán, ko có tình thương. Lúc e ra a vứt vội vào thùng rác, e mở ra xem mới thấy ) bố Ck và chị e chồng thì vào hùa nói e, mà e cũng đã nhiều lần lấy mình ra so sánh vs các nàng dâu khác, và nhìn lại mình thì e vẫn thấy e hành xử rất đúng mực, cho đến hôm bà từ Bắc vào nam ngủ đẻ chị chồng, xuống nhà e chơi và khóc lóc nói với Ck e là e ko niềm nở với bà ( e chỉ giữ ở mức độ bình thường, chứ e ko giả tạo để niềm nở dc sau bao chuyện thất đức bà làm vs 2 mẹ con e từ hồi e sinh đến giờ ) hôm đó vc e cãi nhau 1 trận lớn, sau đó Ck e nhận mình có tội vs 2 mẹ con suốt thời gian qua, vì nghe lời mẹ ko nhìn ngó gì đến 2 mẹ con, và hôm đó là hôm e nhặt dc tờ giấy a viết về mẹ ở trên. Hôm đó Ck e trở mc lên nhà chị Ck, đến mai thấy mẹ đẻ e gọi hỏi 2vc cãi nhau hả ? Thấy bà thông gia gọi mai lên nhà vc bay nc, nhưng hỏi có việc gì thì bà bảo có chút chuyện. E ko biết gì, bảo Ck nc vs mẹ e thì a cũng ko biết gì, a bảo mẹ e ko phải lên đâu, 2vc ko có chuyện gì cả ( đây là lần đầu tiền e thấy a hành xử đúng ) mẹ e uhm, nhắn với bà luôn cho mẹ nhé. Sau đó e bắt a gọi cho mẹ a, a bảo có chuyện gì mẹ xuống nc với vợ con, chứ gọi mẹ vợ có ở đây đâu mà hỏi mẹ vợ, mai ko phải nói chuyện gì hết. Vậy là mai 2vc e đang cb đóng cửa đưa thằng cu đi tiêm, thì thấy a rể Ck chở chị Ck và mẹ Ck vào nc, hôm đó e có nói trc giờ con ko nói nhưng hôm nay mẹ bắt con nói thì con nói, e giữ tâm trạng bình thường và nc 1 cách bình thường, bà nói gì ko đúng về e là e nói ngay, nhớ dc chuyện nào trc bà bịa chuyện về e là e nói luôn, bà lại đưa qua chuyện khác. Lúc về ba chửi Ck e là đồ vô học, đổ cơm xuống đất mà ăn với chó ( chắc vì Ck e hôm đó đứng ra nói đúng sai, bình thường a và e ko dám hé răng) sau đó 2 hôm chị Ck đẻ, e vẫn lên thăm bt, e bảo nấu cơm mang lên bệnh viện cho mc với chị ck thì mc bảo đặt cơm bệnh viện rồi, nên thôi, lên nhà thăm chị chồng và hôm đầy tháng, đầy tháng xong bà về quê, đi lên sân bay đi qua khu nhà e ở nhưng bà ko ghé vào, tới đây e thấy mình cố gắng làm hoà để con mình dc họ nhìn đến, nhưng con mình họ vẫn ko nhìn đến, thương cu con quá. Lúc đó e quyết định ly hôn,
( về phần nhà Ck thì e ko gọi điện hay nc vs ai nhà họ nữa. Vì càng nc to chuyện, họ càng đặt điều về e vs ck, e, dừng lại ở đó để mọi chuyện ko bị đi quá xa và với hy vọng mẹ Ck và Ck thay đổi)
nhiều chuyện quá lúc đó e hết sức lực để suy nghĩ thêm rồi, nhưng lại thấy Ck e muốn sửa sai, quan tâm đến con hơn, e lại thôi. Nhưng lại ko thể gần a, e nc vs a bình thường, nhưng chuyện chăn gối thì ko gượng nổi, a thì lúc mẹ a làm quá lên thì a nói vậy nhưng sau lại dần dà nghe theo nhà a như cũ, ngày nào a cũng dùng lời lẽ cay nghiệt của nhà a để nc với e, e ko muốn cãi cọ con nó lại khóc lóc nhiều giống lúc mới đẻ ( con e giờ 2 tuoi ) nên tức quá thì e đi chỗ khác. Giờ e chẳng biết mình phải làm ntn, gần đây a đã thấy rõ dc cảm xúc của e, vì càng ngày e càng ko thể gắng gượng nổi. A lúc nào cũng bóng gió e là thứ chẳng ra gì, e uất ức nhiều quá, giờ cũng ko buồn nói lại, thỉnh thoảng ức quá, nói lại 1,2 câu vs phong thái bình tĩnh rồi ôm hận đi chỗ khác. E chỉ nghĩ đến ly hôn, nhưng nhìn thằng cu e lại chùn bước