Mình và bạn trai yêu nhau hơn 3 năm từ khi mới vào đại học . Thời gian đầu mọi thứ tốt đẹp , anh bằng tuổi nên 2 đứa giống như cùng trưởng thành , chia sẻ mọi điều . Năm đầu thì rất vui vẻ vì anh quan tâm lo lắng cho mình với tình cảm đơn thuần . 2 năm sau đó a nhiều lần tán tỉnh người khác , làm mình đau khổ , mình lụy tình đến nỗi vẫn đi chơi cùng anh dù anh nói 2 đứa giờ còn là bạn thôi . Anh thường chọn những người con gái nhà giàu có, bố mẹ họ có quan hệ rộng . Rồi a cũng nhận sai và mình tha thứ cho a . Bạn bè ai cũng nói mình dại dột , lụy tình và ngốc nghếch .Hai đứa lại hạnh phúc , anh lo lắng quan tâm mình hơn và biết mình lăng nhăng nên không còn như vậy nữa . Giờ mình sắp ra trường đi làm , anh ra trường muộn hơn mình . Điều làm mình băn khoăn nhất ở thời điểm này là anh rất kiệt sỉ . Mình đã lờ mờ nhận ra nhưng ban đầu mình nghĩ anh đơn sơ giản dị , chân thật không chơi bời vậy cũng tốt . Nhưng có nhiều chuyện làm mình cũng bị shock. Anh luôn nói mình là sinh viên nên em hãy thông cảm cho anh nhé . Anh sau này đi làm lương cao , làm xa nhà vì có gia đình xin cho . Nhưng mình để ý mỗi lần anh đi hẹn hò với mình , anh chỉ cầm 50 nghìn . Ví dụ đi uống nước , anh trả , tăng 2 ăn bánh mỳ hay đồ ăn nhẹ , mình trả . Mình rất tự chủ về tài chính và thương anh nên lúc nào mình cũng trả 50 50. Nhưng đôi khi mình tủi thân kinh khủng vì anh. Một lần anh dẫn em của anh đi ăn cùng suất ăn buffet, mình nói là ai trả người đó vì anh sợ anh phải trả hết , hết 550 nghìn , lúc thanh toán mình trả vì anh không có đủ số tiền đó. Sau khi tính tiền , anh đưa lại cho mình 300k cả hai anh em . Anh nói anh hết tiền rồi, lần sau anh trả nhé . Yêu nhau lâu rồi anh luôn lảng tránh ra mắt bạn bè , gia đình mình vì luôn miệng nói ngại ( nhưng thật ra là không có tiền để mời dù là mời uống nước ). Có lần anh đồng ý nhưng chỉ là đi uống nc thôi , còn ăn thì anh không có đủ tiền để mời đâu. Anh trách mình không biết từ chối, anh không có tiền trả mọi người lại nghĩ anh này kia . và 3 năm rồi chưa có cuộc ra mắt nào với bạn bè mình. Anh mua gì cũng liên tục kêu đắt . 1 lần mình rủ anh đi ăn thịt nướng gói 160 nghìn/ 1 suất anh liên tục kêu đắt trong lúc ăn , chẳng có hải sản gì cả toàn thịt là thịt , thôi lần sau đừng ăn nữa làm mình chẳng nuốt nổi. Mình rất biết điều nên ăn uống gì mình cũng chi trả đủ . Đôi khi mình thấy bị lợi dụng . Anh thường xuyên mượn tiền mình , nhưng trả tiền rất đùng hẹn . Gi đình anh rất khá giả , nhưng anh chưa đi làm nên mẹ cho mỗi tuần 300 nghìn thôi. Mình biết anh có tính keo kiệt vì ảnh hưởng từ mẹ anh , mẹ anh là người nội trợ không đi làm giao tiếp xã hội chỉ lo cho gia đình , vun vén cho gia đình . 1 lần khác , anh làm mình shock vì mình thường trách anh ăn tiêu quá keo kiệt . Anh mua 1 đôi giày rất xấu và rẻ , nhìn như hàng gia công nhưng lại cho đôi giày vào túi của 1 cửa hàng khá nổi có cả giá thanh toán là hôn 400 nghìn. Mình biết chắc đó không phải đôi giày từ cửa hàng đó , vì cửa hàng này không bán giày . và em gái anh cũng dùng 1 cái y hệt . Mình biết và chỉ nói là anh có nói dối em không hay do shop nó làm ăn không có tâm , anh bảo có lẽ shop làm ăn khong có tâm lấy đắt . Khi 2 đứa đi ăn anh thường không ăn và chỉ gọi cho mình . Nói về mình , mình thương anh đến nỗi, mình tranh trả gần như 60% chi phí hẹn hò. Và anh dường như luôn có suy nghĩ mình dư dả tiền hơn anh nên đi hẹn hò chỉ cầm 50 nghìn . Khi mình đói thèm đi ăn vặt, anh hỏi đùa : em cầm bao nhiêu rồi mà đòi đi ăn , hay nhà mới bán đất hả ? Nhiều lần mình nhún nhường nhưng có lần mình bảo thế thì thôi , đi lượn thôi anh , em cũng không mang tiền . Và đỉnh điểm, đi nhà nghỉ anh cũng chìa ra khoảng 50 nghìn và hỏi em có tiền lẻ không để em bỏ ra thêm 30 đến 40 nghìn góp chung vào trả . Thậm chí có lần anh còn kì kèo với người chủ nhà nghỉ là em vào chưa đày 1 tiếng , bớt cho em . Mình không đòi hỏi quà bao giờ , mình chỉ mong anh tặng sách , vở , hay 1 cái dây buộc tóc . Ngày lễ tình nhân , mình bảo anh tặng mình cái áo phông 90 nghìn . Anh lai mình đến quán đó , rồi bảo mình vào mua , mình hơi sững sờ vì anh nói anh tặng ít ra anh phải đưa tiền hay vào chọn cùng . Mình bỏ tiền túi ra mua và anh đưa cho mình 50 nghìn lúc về .
Một lần mình dơ mặt vì bạn thân của mình đi học xa 1 năm mới gặp 1,2 lần , nó mời 2 đứa đi ăn và đi uống . Anh ấy nhấn mạnh từ đầu là anh hết tiền rồi , anh sẽ đi mượn bạn tiền rồi đồng ý đi. Khi bạn mình trả tiền ăn , đến khi uống nước , mình đưa tiền cho anh lén lút để anh trả tiền nước trước mặt mọi người , mình đưa anh tờ 500k và trong túi anh cũng có 500k. Lúc về anh bảo thôi em trả nhé , lần sau anh trả .
Quá nhiều điều thấy mình mệt mỏi . Anh nói mẹ anh chỉ cho anh tiền 300k 1 tuần nên anh không có tiền tiêu. Anh còn hỏi vặn mình bọn mình gặp nhau mấy làn , mỗi lần bao nhiêu tiền .
Mình không có đủ động lực để nói lời chia tay , vì anh rất quan tâm , luôn có quà cáp đầy đủ ngày lễ ngày tết .
Anh nói khi anh đi làm tiền của anh sẽ đưa mình tiêu nhưng mình có lẽ không dám nghĩ đến .
Lấy nhau liệu anh có thay đổi không mọi người ? Em có nên tiếp tục không ? Hay em đòi hỏi quá cao ?